Thứ Năm, 30 tháng 12, 2010

Khi tình yêu ra đi

Em không biết điều gì có thể đong đếm được tình yêu, niềm hạnh phúc hay những nỗi đau nhưng em tin nó sẽ nhẹ dần và nhạt phai theo năm tháng…
Khi tình yêu đã hết, đừng vì sự quay đi hôm nay mà cho rằng những lời nói hôm qua đều là giả dối. Tình yêu không vĩnh cửu như người ta thường nói. Vẫn sẽ có những thay đổi khi mà những cảm xúc, những hình ảnh không còn khiến ta xao xuyến, trằn trọc, những giận hờn không còn khiến ta bâng khuâng. Không thay đổi - chỉ có nghĩa là tình yêu đã ra đi. Đừng vội trách ai vì sau này có thể chính ta cũng như vậy.



Mỗi cuộc chia li cho dù đứng trên cương vị nào cũng đầy nỗi đau và nước mắt. Khi người ta đau đớn, uất ức thường hay trách móc, hoài nghi và chà xát lên nỗi đau của mình 1 cách không thương tiếc. Người ta quy kết đối phương giả dối, lừa gạt mình bằng những lời nói yêu thương mặc dù biết rằng mọi thứ không phải vậy. 

Khi tình yêu ra đi…1 người bước chân về nơi thăm thẳm, 1 người ở lại đau nhói lòng. Đừng hỏi vì sao ta chia tay. Vì em, vì anh – không phải vậy – chỉ vì tình yêu đã hết. Nếu em nói anh giả dối, em nói anh phản bội thì có nghĩ điều đó chỉ là câu nói trong lúc uất ức. Em biết không phải như thế, em biết anh yêu em - đã từng yêu em. Như vậy là quá đủ.

Khi tình yêu ra đi… em oán trách, đau buồn. Em cô đơn, hụt hẫng. Trong khoảnh khắc tuyệt vọng đó em đã quên đi ánh mắt anh trìu mến vỗ về khi em buồn, em giận. Quên luôn cả cái ôm thật chặt khi em lạnh cóng và trong tột cùng đau khổ em chỉ biết hờn trách anh quên mau mọi lời hứa, quên đi những câu thề bên em trọn đời. Lòng đau đớn, vậy là hết, vậy là kết thúc như thế sao anh?



Khi tình yêu ra đi… em đã khóc thật nhiều. Em biết nước mắt không thể đem anh quay về. Em đã sống vô vọng trong những kỉ niệm ngọt ngào bên anh, lấy ngày hôm qua nồng ấm để che đậy, xóa mờ hiện tại đắng cay. Tình yêu ngày hôm qua giày vò em bằng nỗi nhớ, nỗi cô đơn. Em đang đánh lừa bản thân bằng những kỉ niệm. Em không tin chúng ta đã chia tay...
 


Nhưng... khi tình yêu đi qua, em giật mình vì những khờ dại, những đau thương, tan vỡ 1 thời em cho là dấu chấm hết trong cuộc đời mình giờ lại nhẹ nhàng đến thế. Vẫn anh, vẫn nụ cười, vẫn ánh mắt ấy sao giờ lại bình thản đến vậy.

Khi tình yêu đi qua... Em thở dài vì khoảng thời gian chìm trong màu đen của tuyệt vọng nhưng em không nuối tiếc đâu, vì em đã hiểu được rằng anh chính là 1 chặng đường trong cuộc đời em…


Khi tình yêu đi qua… Em hạnh phúc nhìn lại quá khứ, em đã có anh, yêu anh thật nhiều. Dù tình yêu có phôi pha, ta chẳng thể là bạn, nhưng chắc cũng không hà tiện 1 nụ cười cho nhau mỗi khi vô tình gặp lại phải không anh?
Và ... khi tình yêu đi qua, em đã học được nhiều, rất nhiều điều nữa. Em đã biết cho nhiều hơn, nhận nhiều hơn và yêu thương nhiều hơn. Mọi điều tốt đẹp rồi sẽ đến phải không anh? Rồi chúng ta sẽ lại hạnh phúc dù chẳng bước chung 1 con đường – em tin là như vậy…




Vì vậy, hãy để tình yêu còn nguyên vẻ đẹp như chúng ta từng cảm nhận. Đừng vì những đau đớn lúc chia li mà biến những hạnh phúc, ngọt ngào nồng ấm hôm qua của chúng ta thành oán giận. Em đã từng yêu anh đâu phải chỉ vì những lời nói ngọt ngào, những cử chỉ ấm áp, lãng mạn. Càng không phải phải chỉ vì những lời hứa cho 1 tương lai tốt đẹp. Em yêu anh vì em tin vào tình yêu đó, tin vào cảm nhận nơi trái tim em – anh là dành cho em.



Khi tình yêu ra đi hãy để cho nó được thanh thản. Nếu ta giày vò bản thân chính là đang xát muối lên tình yêu, lên niềm tin và lên cả quá khứ ngọt ngào mà ta luôn trân trọng. Hãy nhớ tình yêu là lẽ sống nhưng nó không phải là tất cả của 1 con người. Ta cần tồn tại để thấy ta vẫn là cái gì đó giữa thế giới này.

Thứ Hai, 20 tháng 12, 2010

HÃY ĐẺ QUÁ KHỨ NGỦ YÊN


Có những "Miền nhớ" đẹp
Có những "Miền nhớ" xa xăm
…và cả những "Miền nhớ" khó định hình về tình cảm.

Với mỗi người chúng ta ai cũng có những "Miền nhớ", cho dù xa đến đâu, dù chôn kín bao nhiêu cũng không bao giờ lãng quên. Chúng ta chỉ cất chúng đi đâu đó rồi ngẫu nhiên những cảm xúc ấy lại ùa về. Nhưng khi qua rồi cơn mơ ta lại nhìn thấy ta trong thực tại, lại lầm lũi sớm hôm …

W. Goethe đã từng nói " Không có tình yêu vĩnh cửu mà chỉ có những giây phút vĩnh cửu của tình yêu". Vì thế, dù đi qua nhau rồi vẫn vương vấn chút nồng nàn...đó là điều tất nhiên!

"…nếu cho anh và em một cơ hội, liệu Anh có trở lại bên em không?"

Không có câu trả lời cho câu hỏi này. Vì em đang sống ở hiện tại, em có một tình yêu ở hiện tại và em đã gọi anh là quá khứ.

Những gì đã qua hãy để nó qua, đừng níu kéo làm gì. Nếu còn thương nhau, còn yêu nhau hãy níu kéo nhau lúc ấy, đừng để những "trải nghiệm" qua rồi mới níu kéo.

Thiên đường là địa ngục, hạnh phúc là khổ đau. Yêu thương là cho đi, như một món quà tặng từ trái tim thanh khiết nhất mà không kì vọng được đáp trả.

Nếu đã không thể bên nhau, nếu chỉ mãi là những hoài niệm, xin hãy để nó qua đi.

" Ai đi qua, ai thẫn thờ chợt nhớ". Qúa khứ mãi chỉ là quá khứ, điều quan trọng là chúng ta đang sống trong hiện tại. Không thể mãi ôm quá khứ, cuồng dại trong những thứ không thể lấy lại được. Có thể những cảm xúc ấy, những tình cảm ấy tuyệt vời, nhưng không phải lúc nào nó cũng đẹp, vì nó chỉ đẹp trong khoảnh khắc ấy - "những giây phút vĩnh cửu của tình yêu"

Đã đến lúc cần phải sống cho mình và cho cả hiện tại của mình. Mong ai đó luôn biết rằng mình cần có hiện tại và có người luôn mong ai đó được sống vui và hạnh phúc!

 
 
 
 

Thứ Năm, 16 tháng 12, 2010

Gửi NGƯỜI


Lạy Chúa,con không hiểu vì sao dạo này con cảm thấy mình mất bình an trong lòng như vậy, mặc dù những ngày này con không làm gì quá đáng để lương tâm phải cắn rứt cả.
 Hình như con có cảm giác con sắp đón nhận một điều gì tồi tệ đang xảy đến với con. Con muốn chạy đến một nơi nào đó thật yên tĩnh để tâm sự với Người, được lắng nghe lời Người an ủi con,và muốn được thả hồn vào lòng Mẹ để được Mẹ chở che.

XIN CHÚA LUÔN ĐẾN BÊN CON ĐỂ CÙNG CON VƯỢT QUA NHỮNG THỬ THÁCH NƠI ĐƯỜNG ĐỜI...
Chúa ơi! con là người ngoại đạo, nhưng không hiểu sao con lại tin nơi Người như thế?

Thứ Ba, 7 tháng 12, 2010

Nắm tay tớ nhé!


Nắm tay tớ cậu nhé .... Siết thật chặt vào để tớ có thể cảm nhận một cách rõ ràng hơi ấm từ cậu... Để những muộn phiền trong tớ theo gió mà cuốn đi...Những nỗi đau của tớ sẽ vì cậu mà dịu lại, nguôi ngoai và lắng xuống...Nắm nhé...Điều tớ cần chỉ đơn giản thế thôi...Và nhớ này, nếu lỡ buông ra thì hãy nắm lại chặt hơn nữa nhé, nhớ đấy...
...
ps/ hôm nay tâm trạng tớ không vui, nên tớ muốn đăng lại entry này cậu ạ...

Thứ Năm, 25 tháng 11, 2010

DÀNH CHO BẠN TUI


Tớ biết cậu chắc chẳng đọc được nhưng dòng này của tớ đâu ( cậu luôn luôn bận rộn mà ), có lẽ vì thế mà tớ mới viết

Tớ đoán là cậu đang nghĩ tớ rất hạnh phúc ..
Tớ đoán là cậu đang nghĩ tớ hờ hững và giả vờ như không biết..chẳng nghĩ ngơi j` và chẳng nghĩ đến cậu đâu nhỉ..
Tớ đoán là bây giờ cậu lại đang định " gạt tớ ra 1 bên nhưng không phải không cần tớ " nữa đúng không..

Tớ không biết mấy chữ " uh" ấy thật sự là j`. có phải cậu đã đang buồn lúc ấy không
Tớ không biết thật sự tại sao cậu lại thích tớ vì tớ cũng không hỏi cậu và cậu cũng chẳng nói , có phải là vì tớ là bạn thân và vì cậu đang theo mục đích của riêng mình.Tớ không biết nếu không thể là như thế thì cậu có còn tốt nhiều với tớ thế không


Cậu lúc nào cũng thế: vui vẻ,dí dỏm, quan tâm người khác...


Và tư tưởng có phần hơi điên loạn .. ^^giống tớ ..chỉ có điều là điên loan không cùng lĩnh vực

Thằng C nó bảo cậu không vô tư như thế đâu . cậu cũng có nhiều trăn trở lắm 
tớ không biết hết


Tớ đã nói là xí xóa hết . tớ đã nói như là tớ chả biết cái j hết
Nhưng mà thật ra là tớ biết
Tớ biết nhiều lắm tình cảm cậu dành cho tớ mà
Tớ biết tại sao cậu để cái avatar kia và câu status ý
Tớ biết cậu viện nhiều cớ, cậu lo lắng cho tớ nhưng vì...umm.. 1 chấn thương về tâm lí được gây ra do bọn SH95 giờ nhớ lại tớ vẫn rất gét  bọn con trai lớp mình. Tớ cóc cần vì giờ tớ đếch cần nhờ đứa nào nữa 
tớ muốn tự mình đi mà không làm phiền cậu ...
Tớ biết cậu buồn . tớ biết mà tớ không thể giúp cậu

Cậu không biết rằng
Hôm đấy tớ bảo chỉ muốn cậu nói chuyện với mình tớ thôi là thật đấy
Tớ cũng thích cậu mà .Tớ nghĩ là cậu biết... hêhê...
Tớ muốn cảm ơn cậu , tớ muốn xin lỗi cậu nhiều lắm
Nhưng tớ chưa nói và chắc sẽ nói nhưng bằng cách khác . Nhưng chắc chắn lại giữ im lặng 1 thời gian dài nhỉ???

Cậu đi xa mà tớ vẫn không gọi điện hỏi thăm cậu...Nhớ về nhanh cậu nhé! Sì Gòn vắng cậu buồn lắm đó...
Thôi...
P/s : gửi đến cậu cái ôm ấm áp nhé , hê hê . tớ định viết thêm nhưng thôi để hôm nào tớ bổ sung tiếp . nói thật là giờ tớ chỉ muốn trùm chăn đi ngủ thôi.huhu. mai kiêu j cũng phải dậy sớm đi chợ mua đồ về thực hành mới được....Chờ 1 người sang cùng ăn...Nhớ đem bia qua cậu nhé!


Nhớ cậu nên tớ đăng lại entry này vậy, có thay đổi phần sau đấy cậu. 

Thứ Hai, 22 tháng 11, 2010

Nói với cậu


Cậu này, hôm nay sau khi nói chuyện với cậu tớ nghĩ như thế này:
Tớ sẽ vẫn mơ và không ngừng ước vọng vì ước mơ của tớ luôn hướng về điều thánh thiện. Vì đường đời không nhẹ nhàng như những giấc mơ hoàn hảo nên tớ vẫn sẽ không ngừng cố gắng.
Những ước mơ vừa tầm tay sẽ như ngọn đuốc sáng đưa suy nghĩ tớ đúng hướng, đưa trái tim tớ tìm đến hạnh phúc và đưa bước chân tớ tiến về nơi bình yên cho cả cuộc đời!
Tớ nâng niu ước mơ của mình như một bình dưỡng khí cho sự sống của tớ, vì con đường thực hiện những ước mơ phía trước còn dài và có lắm chông gai.
Trong hành trình đó, trong mỗi trải nghiệm từ nỗi đau khi vấp ngã...hay niềm vui khi được một cánh tay nâng đỡ sẽ giúp tớ trưởng thành!
Cậu biết không,  tâm trạng của tớ bây giờ như hình đồ thị vậy đó, đã bảo đừng nghĩ ngợi, đừng mệt mỏi làm gì nữa, vì cũng giải quyết được gì đâu, mà cũng chả làm được. Đến đâu hay đến đó...
Còn nhớ hồi xưa đi xem bói ai cũng nói tớ khổ tâm, mà hình như đúng thế thật cậu ạ, có quá nhiều chuyện chỉ mình tớ biết, thôi thì kệ vậy...
Cậu còn nhớ không, hồi đi học ai cũng nói tớ gầy, giờ gặp lại ai cũng nói " sao mày mập thế?" kể cả cậu cũng bất ngờ mà...  Ừ thì tâm trạng nó ảnh hưởng như thế đấy cậu ạ... Buồn tớ lại đi ăn 

Thứ Sáu, 5 tháng 11, 2010

Nó muốn say


Nó muốn say…Nó muốn một lần được nếm trãi cái cảm giác lâng lâng, không biết trời đất là gì nữa, không biết mình đang ở đâu, làm gì. Vì khi say nó có thể phá vỡ rào cản ngăn trở nó làm những điều nó muốn. Nó có thể khóc tu tu như một đứa trẻ đánh mất đồ chơi. Nó có thể nói Nó muốn gì và điều gì đang làm nó đau. Nó sẽ nói nó sợ điều gì nhất và đâu là điểm tựa cho nó.. Nó sẽ nói ra tất cả những điều nó đang nghĩ - những điều thực sự là nó khi nó say.
Nhưng nó có bao giờ say đâu…!!!
( Hôm nào nó phải thư say mới được...)
Nó đã tự làm mình cô đơn thế đấy, nó cứ nghĩ rằng nó mạnh mẽ khi cố gắng chịu đừng tất cả. Nhưng nó sai rồi, nó cũng yếu đuối lắm. Vậy lí do là vì sao khi nó không thể nói ra tất cả? Có lẽ....Chỉ mình nó hiểu. Chính vì thế, nó đã luôn im lặng dù biết rằng khi sẻ chia mình sẽ cảm thấy nhẹ nhàng, bình an hơn và không còn cô đơn nữa...
ps: hôm nay nó bị khìn khìn theo thời tiết thì phải ...

Thứ Ba, 2 tháng 11, 2010

BẠN TUI ƠI


Cậu này, hôm nay cậu lại làm cho mình phải nghĩ miên man nữa rồi...Cậu có biết, trong không giang mình đang ngồi bây giờ tràn ngập nỗi nhớ cậu, nhớ về ngày xưa...
Nhớ cậu nhưng mình chỉ biết ngồi đây viết thật nhiều, thật nhiều...chỉ để mong cho nỗi nhớ cậu dần vơi!
Cậu là người đã làm cho mình khóc, khiến cho mình cười, giúp mình cảm nhận thế nào là tình yêu thật sự.
Giờ đây, mọi cảm xúc của trái tim mình ít nhiều điều mang hình bóng của cậu. Không biết rồi tương lai sẽ ra sao cậu nhỉ? Thì thôi, xin cứ để cho thời gian quyết định cậu nhé!

Thứ Bảy, 11 tháng 9, 2010

Mừng Sinh Nhật Con Gái

Ngày hôm nay là một ngày đặc biệt, ngày 11/9/2010 mọi người đọc đến đây chắc thế nào cũng nghĩ đây là ngày nước Mỹ bị khủng bố. Nhưng không phải vậy đâu, hôm nay là ngày Chíp nhỏ tròn 5 tuổi  đấy

Vậy là đã 5 lần sinh nhật, con gái sắp vào đại học chữ to rồi, nhanh thật đó.
Con gái giờ đã lớn, làm được nhiều việc hơn, biết được nhiều thứ hơn, biết làm điệu nhiều hơn nữa chứ
, yêu con thật nhiều con gái ạ

Thêm tuổi mới mẹ chúc con gái ngoan, giỏi, hiền, hay ăn chóng lớn!
Con luôn là con gái yêu của mẹ
Yêu con nhiều nhiều

Hôm nay, mẹ có làm bữa tiệc mời các cô các chú và tất cả pà kon, họ hàng gần xa đến tham dự buổi tiệc nho nhỏ này, ai ở xa như cô Rong và cô Ốc thì mình cho xe xích lô đến rước đàng hoàng con gái nhé

Mời các cô chú vô bàn ngồi nhậu nà ,
1...2...3...nào ta cùng thổi nến

sinh nhat ga con 002.jpg


sinh nhat ga con 005.jpg


sinh nhat ga con 029.jpg

1...2...3... dzô nà

sinh nhat ga con 020.jpg

"Happy birthday to you, Happy birthday to you, Happy birthday, Happy birthday, Happy birthday to you." "Mừng ngày sinh nhật của Thương, mừng ngày sinh nhật đáng yêu, mừng ngày đó Con sinh ra đời, happy birthday to you"

 
 
 


sinh nhat ga con 011.jpg


sinh nhat ga con 051.jpg

Bây giờ chúng ta nhập tiệc thôi

Thứ Sáu, 16 tháng 7, 2010

Bạn tôi


Chiều nay lang thang trên blog, tôi tình cờ chứng kiến tình cảm của một người bạn janh cho một người bạn và tôi lại nhớ đến bạn...
Tôi và bạn học cùng lớp, ngồi cùng bàn, và sinh hoạt cùng một nhóm nên đã nhanh chóng trở thành bạn thân của nhau...
Chúng ta đã cùng trao đổi,trò chuyện về mọi điều trong học tập cũng như trong cuộc sống, đã cùng bộc bạch với nhau về những hoài bão, đã từng tâm sự để hiểu rõ sự giống nhau cũng như sự khác biệt của nhau. Bên nhau, chúng ta đã không giấu diếm điều gì. Bạn đã truyền cho tôi niềm tin vào những ước mơ và là nguồn động viên vô bờ khi tôi chực khóc. Chỉ bằng một lời động viên từ trái tim chân thành, bạn đã vực tôi dậy từ hố sâu thất vọng. Bạn là nơi trú ẩn bình yên khi tôi gặp phải những khắc nghiệt của cuộc đời. Bạn luôn bên tôi, và trao cho tôi niềm tin và hy vọng, sưởi ấm tôi bằng trái tim yêu ấm áp của mình.

Bạn là người tôi có thể nói hết mọi điều, kể cả những việc riêng tư, bí mật nhất. Bạn không bao giờ phán xét quá khứ của tôi. Chúng ta không bao giờ làm cho nhau thất vọng, bởi giữa tôi và bạn, luôn có sự tôn trọng, yêu thương, và vì thế khi ở bên nhau, chúng ta luôn có thể vui cười. Bạn là người hiểu tôi hơn ai hết và với tôi, tình cảm ấy không có một giới hạn nào. Cả khi xa nhau, trái tim tôi vẫn luôn cảm thấy ấm áp vì cảm nhận được bạn luôn ở bên mình.

Có được một người bạn như bạn,đó quả thật là món quà tuyệt diệu của cuộc sống. Những người bạn thường đi song hành với nhau, chứ không phải là người quá nổi trội, hay tụt hậu mãi đằng sau. Mỗi người chúng ta đều có những con đường khác nhau để đi trong đời và đôi khi, cuộc sống trở thành gánh nặng mà ta gác trên vai. Chính bạn là người đã chia sẻ cùng tôi những gánh nặng đó, mang đến cho tôi cảm giác bình an,không phải bằng những ngôn từ sáo rỗng, hoa mĩ mà đơn giản chỉ là một sự lắng nghe chân tình. Có bạn bên đời, cuộc sống của tôi trở nên nhẹ nhàng biết bao...
Thật cảm ơn vì bạn đã là bạn của tôi!!! 

Lời Trẻ Thơ

Hôm qua gia đình đứa bạn học đến nhà chơi, Chíp được một trận cười vỡ bụng bỡi cô bé carot ( 3 tuổi) con của bạn Chíp.
Chíp hỏi cà rốt
- Con Có yêu mẹ không?
- Có, con yêu mẹ
- Thế con có yêu bố không?
- Có, con yêu bố
Im lặng một lát, carot hùng hồn phán tiếp:
- Con yêu cả hai đứa!!!

Thứ Tư, 14 tháng 7, 2010

CỐ LÊN NHÉ BẠN TUI


Mày!
Có thể mày nghĩ tao đang thương hại mày? Không phải thế đâu mày ah!Chỉ đơn giản là tao không muốn mày_một đứa bạn mà tao yêu quý cũng sẽ rơi vào tình trạng của tao trước đây_không lối thoát ,bi quan và chán chường.Ừh,vì tao cũng từng nghĩ rằng mọi người đang thương hại tao,đang giả tạo cảm thông.Không tránh khỏi những suy nghĩ ấy,nhưng phía trước vẫn là con đường,và ta vẫn phải tiếp tục đi thôi…

Mỗi người đều có quyền lựa chọn lối đi riêng cho chính mình,không ai giống ai cả.Nhưng dù trên lối đi nào thì mình vẫn phải vững tin.Tao đã đọc được câu này ở đâu đó “ Nếu bạn rơi vào hoàn cảnh bi đát mà chỉ biết than vãn thì chẳng ích gì.Hãy biết rằng sự lên xuống của cuộc đời là việc rất tự nhiên mà thôi.Hãy giữ vững niềm tin…”

Đôi lúc tao vẫn nghĩ,tao phải cảm ơn những biến cố đã xảy ra với gia đình tao,với tao vì chính những biến cố ấy đã giúp tao nhận ra đâu là người bạn tốt nhất của tao,cũng như chính nó đã giúp tao cứng rắn hơn,mạnh mẽ hơn sẵn sàng chấp nhận thử thách hơn và cũng yêu quý cuộc sống hơn.Đã hơn một lần tao nghĩ đến cái chết vì lúc đó tao nghĩ rằng nếu tao chết đi thì mọi đau khổ ,buồn tủi và cô đơn trên đời này sẽ không còn ám ảnh và bám chặt lấy tao nữa.Nhưng đó là sai lầm mày ạh! Cuộc sống là do chính mình tao ra cơ mà,nếu mình vui vẻ thì tự nhiên sẽ thấy yêu đời hơn thôi.Hãy làm những gì mình thích,yêu theo cách của mình và luôn giữ nụ cười trên môi.Tao tin là mày làm được mà.

Tao không dám chắc là tao có thể làm gì được cho mày không,nhưng bất cứ lúc nào mệt mỏi,cần một bờ vai để dựa hay cần một người để nghe tâm sự của mày thôi thì cứ p.m cho tao.Tao sẽ ở bên cạnh mày,những lúc mày cần!Tao là đứa ghét phải nói lời yêu thương vì bản chất của tao nó thế.Không phải không nói lời yêu thương là không yêu thương nhau mày nhỉ? Tao đã học được điều đó! Mày đừng buồn nữa,hãy mạnh mẽ và yêu đời như trước đây…yêu mày nhiều!!

Tao biết với mày lúc này phải chịu đựng thật khó nhọc. Nhưng cố lên nhé. Không phải chỉ dừng lại ở đây mà thôi. Có thể với mày, có người chồng gia trưởng thật xấu hổ... Nhưng mày ạ, có ai bao giờ cũng hoàn mỹ hết đâu. Tao cũng không hiểu đựoc tại sao chồng mày lại như thế nữa. Thôi cố lên mày ạ...

Tao viết cũng không mong mày đọc được bởi tao nghĩ mày còn nhiều việc phải làm lúc này ... Cố lên nhé. Tao vẫn là bạn thân của mày. Hiểu không ?

Thứ Ba, 1 tháng 6, 2010

Cho Chíp Yêu

Chíp thương!
Hôm nay là ngày tết thiếu nhi của con, chắc là con vui lắm vì nhận được thật nhiều đồ chơi mà
. Chiều nay, khi mẹ vừa về đến, nhìn con xúng xính trong bộ vấy mới chờ mẹ về chở đi chơi  trong thật yêu

Mẹ chưa kịp vào nhà cất cặp thì con đã leo lên xe đòi mẹ chở đi chơi như đã hứa rồi ( khoảng mê chơi này con thật là giống mẹ
). Hai mẹ con mình mới lượn lờ vài vòng thì đã đến giờ về, nhanh quá Chíp nhỉ
 

Chíp yêu! Có lẽ hôm nay con sẽ vui hơn nếu như khi nảy không bị mẹ rầy về tội nhõng nhẽo.( Đôi khi mẹ phê bình con chuyện này chuyệ nọ, tất cả cũng vì mẹ muốn con tốt hơn thôi).
Chíp thương yêu, đôi khi mẹ lo rằng mẹ đã quá thúc ép con khi con đang tuổi lớn, mẹ mong muốn quá nhiều nơi con( so với các bạn các bạn cùng tuổi chắc con không thoải mái lắm vì bị vào khuôn phép sớm). Nhưng mẹ vẫn mong rằng con sẽ không cảm thấy bị nhiều áp lực từ ba mẹ và ông bà. Điều quan trọng nhất đối với mẹ là con được hạnh phúc và có được những thứ mà mẹ không có được hồi mẹ còn bé, và mẹ càng hạnh phúc hơn khi thấy con trở thành cá nhân độc lập, mạnh mẽ, biết học hỏi những điều hay để mỗi ngày phía trước của con mỗi tươi sáng hơn.
Yêu Chíp thật nhiều!

Thứ Tư, 5 tháng 5, 2010

Biểu Đồ Cân Đo Của Chíp






Hôm nay, lần đầu tiên Chíp thay răng...Chíp sợ...Chíp thút thít...
Trưa nay mẹ đến đón Chíp, thấy Chíp thút thít mẹ hỏi lý do...thế là Chíp khóc òa ...Chíp khóc không phải do Chíp đau, mà vì Chíp sợ xấu do răng sún
.
Sau khi nghe cô H nói mẹ thấy Chíp của mẹ giỏi vô cùng, can đảm vô cùng vì đã không khóc khi cô H nhổ cây răng lung lay ấy ra
...Chíp giỏi hơn mẹ đấy chứ
...

Khi về nhà Chíp luôn hỏi: Mẹ ơi ! khi nào thì răng của con mọc vậy? ( vài phút Chíp lại hỏi một lần, hình như Chíp của mẹ sợ thành chíp sún thì phải? )....
Chíp bắt đầu nhỏng nhẻo: Mẹ ơi! ngày mai con không đi học đâu...con còn đau lắm không ăn cơm được...ở nhà ăn cháo mẹ nhé?...
...Chiều nghe tiếng cân dạo đi ngang Chíp lại thỏ thẻ: Mẹ ơi! hôm nay con thay răng, vậy con lớn thêm chút rồi, mẹ cho con cân đi để biết nặng và cao bao nhiêu rồi...
Và đây là kết quả cân đo của Chíp: cao 114cm - nặng 22kg ...
Hic hic hic ... sau đợt Chíp bệnh vừa rồi Chíp thon hẳn ( Xuống cân thì nhanh mà lên cân lại rất chậm )... Kệ, như thế trong con càng xinh Chíp ạ
... Cô Rong mà thấy chắc lại ghanh tỵ với mẹ nữa thui
...

ps/ Cô H ơi đừng buồn mẹ con nhé !


Thứ Bảy, 1 tháng 5, 2010

Tình cờ


Chiều nay, thật tình cờ mình gặp lại nhau sau gần hai năm bặt tin...
Em, giờ đã yên bề gia thất với người chồng và cô con gái xinh xắn. Anh, vẫn cô đơn sau biết bao mối tình cả thèm chóng chán, theo cách nói hài hước của anh. Ngày ấy giữa anh và em chẳng có gì ngoài câu hỏi và câu trả lời đơn giản. Em chẳng biết anh vui hay buồn sau câu nói " anh là người đến sau".
Ở công ty anh vẫn quan tâm, chăm chút đến em từng việc nhỏ nhặt nhất. mọi việc chỉ có thế. Nước mắt không rơi trong ngày anh đến chào em đến nơi làm việc mới. Em tôn thờ triết lý chung thủy, bằng lòng lấy người đầu tiên mình nhận lời yêu. Vì thế ngày ấy em dứt khoát gạt anh ra khỏi trái tim để trở về trọn vẹn với người đầu tiên và lấy làm chồng. Nhưng anh có biết không, em vẫn nâng niu từng kỷ niệm ít ỏi về anh. Mỗi lần về quê hay đi ngang ao sen nào đó em lại nhớ gói tâm sen anh dặn uống mỗi khi em mất ngủ.
Nhớ những hôm liên hoan của nhóm, anh luôn làm cho mọi người thoải mái với những câu chuyện vui...
Giờ em đã có chồng, em không hối tiếc về cuộc hôn nhân hiện tại. Nhưng có cái gì đó len lõi trong tâm hồn mỗi khi em bất chợt nghĩ về anh. Không phải nỗi buồn cũng chẳng phải là niềm vui.
Em cũng không biết mình vui hay buồn khi anh vui vẻ khoe vẫn chưa tìm được nửa kia cho đời mình. Giá như ông trời cho em trở lại ngày ấy, có lẽ em sẽ không để mình phải day dứt mỗi khi nghĩ tới anh như ngày hôm nay. Em chỉ biết cầu chúc anh sớm tìm được bến đỗ bình yên, mong anh không phải một mình trong căn nhà vắng lặng sau ngày làm việc mệt nhọc, mong có một người phụ nữ dịu hiền chờ đón mỗi khi anh trở về...

Thứ Hai, 5 tháng 4, 2010

CỐ LÊN


Vừa rồi nhận được điện thoại của Bạn " tao chán quá Ch ơi, chắc tao không sống nổi..." , tôi bần thần suốt... bận quá nên chưa xuống thăm Bạn được...

Đã hơn hai tháng tôi và bạn chưa gặp nhau thì phải? chúng ta chỉ gặp nhau qua những dòng tin ngắn ngủn. Tôi biết bạn đang buồn, tôi muốn ôm bạn vào lòng và khóc cùng bạn, nhưng không thể...tôi và bạn ở cách xa nhau quá...và dạo này tôi lại bận triền miên...
Bạn có cuộc sống của riêng bạn, tôi cũng vậy. Giờ đây nghĩ lại chúng ta đã trải qua biết bao nhiêu chuyện vui buồn, và giờ đây mỗi đứa chúng ta lại đang chạm phải những nỗi đau mới...
Tôi biết bạn đang đau đớn , tôi hiểu cho bạn...nỗi đau của bạn tôi phải làm gì để chia sẽ với bạn bây giờ?
Hạnh phúc đã không mỉm cười với bạn và tôi... bạn đừng tự trách móc mình nữa...bạn hãy cố gắn vượt qua...vượt qua để mà sống, sống cho hai cô công chúa nhỏ của bạn và sống cho bạn.
Đừng bao giờ tuyệt vọng nhé, bạn tôi ơi! Hãy sống tốt, thật tốt, thật ý nghĩa và hãy biết trân trọng cuộc sống của mình trong từng phút giây....và hãy sống có niềm tin bạn tôi nhé!
Cầu mong bạn vượt qua được... Cố lên bạn tôi ơi!!!

Ba tôi

Câu chuyện làm ăn: Tỷ phú xứ rừng Cập nhật ngày: 18/03/2010 09:57:56
Ông Lâm Thanh Tòng (70 tuổi, ấp 1, xã Tân Hiệp, Phú Giáo) là một trong những nông dân sản xuất kinh doanh giỏi của xã. Vốn là giảng viên của một trường đại học ở TP.HCM, ông Tòng lặn lội tìm lên rừng để làm kinh tế gia đình. Từ hai bàn tay trắng, sau hơn 20 năm gầy dựng đến nay ông Tòng đã có một cơ ngơi bề thế với thu nhập mỗi năm lên đến vài tỷ đồng.
Ông Lâm Thanh Tòng (bên phải) và con đường bê tông mới mở
Sau ngày đất nước mới giải phóng, không ai dám chắc đến với vùng đất Tân Hiệp, huyện Phú Giáo (lúc bấy giờ là tỉnh Sông Bé), sau này sẽ có một cuộc sống sung túc. Thế nhưng, với ông Lâm Thanh Tòng, bỏ phố lên rừng là bởi niềm đam mê. Những ngày đầu ở vùng đất mới Tân Hiệp, có lúc vợ chồng ông suýt bỏ mạng vì những cơn lũ rừng. Khó khăn, gian khổ không làm ông nhụt chí. Trò chuyện với chúng tôi, ông tâm sự: “Năm 1988 tôi còn là giảng viên của trường Đại học Tổng hợp TP.HCM. Cuộc sống khó khăn, đồng lương giảng viên không đủ lo cho gia đình nên tôi phải lên rừng để kiếm thêm kế sinh nhai”. Từ 16.000 đồng ban đầu, theo lời giới thiệu của bạn bè, hai vợ chồng ông Tòng quyết định lên Tân Hiệp mua đất khai hoang. “Lúc mới đến, đường sá đi lại còn khó khăn, rừng hoang vu, cây cỏ rậm rạp, vợ tôi mới nhìn đã nản, nhưng tôi thì quyết chí trụ lại”, ông Tòng tâm sự.
Lúc bấy giờ, để vào đến rẫy ông Tòng phải gửi xe cách 3 - 4 cây số. Có khi vừa vào đến rẫy thì trời đổ mưa, nước lũ cuồn cuộn đổ về, trong khi đó vào sáng hôm sau ông phải có mặt ở thành phố cho kịp giờ lên giảng đường. Một kế hoạch vượt lũ được ông vạch ra, nhưng khổ nỗi vợ ông không biết bơi: “Cũng may là có chiếc thau nhựa mang theo chứ không cả hai vợ chồng đã bị nước lũ cuốn mất rồi!”, ông Tòng nói. Con đường từ ĐT744 vào địa bàn xã Tân Hiệp bây giờ đã được trải nhựa khang trang. Từ trung tâm xã vào đến khu vườn nhà ông hiện nay không còn xa, nhưng mỗi khi trời đổ mưa lớn con đường vẫn trơn trượt, sình lầy. Ông nghĩ cả hai vợ chồng giờ đã già, đi lại khó khăn, lỡ té ngã thì ân hận lắm. Vậy là ông bỏ hẳn mấy trăm triệu làm con đường bằng bê tông dài gần cả cây số từ vườn dẫn ra đường lớn.
Ông Tòng cho biết hiện gia đình ông đang sở hữu khu rừng cao su khoảng 50 ha, trong đó hơn 30 ha đang cho thu hoạch. Trong khu vườn còn có hơn 1.000 gốc mai, 200 cây gỗ sưa hơn 1 năm tuổi, vài trăm con heo, thỏ và 3 ao cá, mỗi năm thu được hơn 30 tấn. Chúng tôi nhẩm tính tổng tài sản của gia đình ông Tòng hiện nay chí ít cũng hơn một chục tỷ đồng. Thu hoạch từ mủ cao su, heo, thỏ, cá... mỗi năm không dưới vài ba tỷ đồng. Ông Tòng khẳng định mức thu nhập đó là đạt và cho biết thêm ông đang giải quyết việc làm cho hàng chục lao động tại địa phương với thu nhập ổn định.
Để có được như ngày hôm nay, theo ông Tòng không phải cứ làm là thành công, điều cốt yếu là phải có sự đam mê, kiên trì, biết “lấy ngắn nuôi dài”. Ông Tòng cho biết có nhiều người cùng lên khai hoang, lập nghiệp như ông nhưng chỉ được vài ba năm đã phải bỏ xứ mà đi vì không chịu được khó khăn, gian khổ những ngày đầu.
TÂM THƯ

Chủ Nhật, 7 tháng 3, 2010

Say


Ngất ngưởng khinh đời
Ngất ngưởng say
Một chân đá hết duyên vỡ này
Chân kia dẫm nát bao nhung nhớ
Ta uống rượu sầu càng đắng cay

Nâng chén ..
Sống mũi cay
Gạt nước mắt mong cho qua hết tình này
Mỉm cười ,khinh người bội bạc
Để mình ta đêm nay ...say

Chủ Nhật, 21 tháng 2, 2010

BẠN THÂN


Chắc hẳn mỗi người trên thế giới này ai cũng có 1 người bạn thân...và ai đó cũng đã nói... "hạnh phúc nhất là có 1 người để chia sẻ" ...và nó cũng luôn luôn có một tên bạn trai bên cạnh...chẳng phải là người sẽ đi với nó tới chân trời góc bể nhưng sẵn sàng xuất hiện bên nó mọi lúc mọi nơi...1 tình bạn giữa 1 đứa con gái và 1 đứa con trai khiến mọi người đều phải ganh tị
Tình bạn là những nụ cười hạnh phúc khi quây quần cùng bạn bè hợp lớp
Tình bạn là vui cùng hạnh phúc của đứa kia dù biết đó không phải là của mình...chỉ cần 1 nụ cười của người đối diện thì hạnh phúc sẽ được tăng lên gấp vạn lần
Tình bạn là cảm thông chia sẻ...khi nó khóc cậu bạn im lặng đồng cảm....còn cậu bạn chưa khóc bao giờ khóc nên nó chưa biết ...
Tình bạn là những ngày trời lập đông hai đứa cùng nhau ăn kem để rồi khi về nó bị viêm họng....cả 2 đều yêu cái lạnh...bởi cái lạnh giúp tâm hồn tụi nó đóng băng....chỉ cần ngồi hàng giờ đề nhấm nháp hết 1 ly kem rồi sau đó  đi đánh banh bàn (cậu bạn luôn luôn nhường nó) là bao nhiêu nỗi buồn bỗng nhiên tan biến.....
Tình bạn là những quãng đường cùng nhau tới lớp.....mà 1 trong 2 đứa chẳng bao giờ muốn thiếu vắng bước chân của người kia
.........là những món quà thật đơn giản nhưng đầy ý nghĩa vào những ngày đặc biệt....là những lời động viên nhau khi một trong hai đứa có chuyện không vui... Tình bạn là dù không phải tình nhân nhưng vẫn cùng nhau măm măm sôcôla trong ngày valetine rùi đe dọa nhau:
T chỉ ăn với cậu năm nay thôi đấy..lo mà kiếm chồng đi...năm sau tăn với bà xã
Cậu cứ gắng kiếm bà xã đi rùi tính
Nói thế thôi chứ nó biết chắc cậu bạn không bao giờ lấy vợ …
 Tình bạn là dù cậu bạn chưa hề bít yêu là gì nhưng vẫn ngồi hàng giờ làm ông tám để tư vấn cho nó khi nó đang bị ảnh hưởng của nắng…
Tình bạn là chỗ dựa vững vàng nhất.....
-tự nhiên lạnh quá cậu ạ
-cho cậu mượn túi áo t đấy...để tay vào đi nhé
Chẳng hiểu sao nó ngoan ngoãn làm theo...im lặng...dựa vào..nhắm mắt để cảm nhận 1 chút ấm áp trong khí trời Đà lạt và chút ấm áp của tình bạn.
Tình bạn là những lời nói đùa nhưng đầy ắp tình yêu thương
Cậu ơi!tơ iu cậu
-Thật á!t cũng iu cậu
p/s: dù không muốn công nhận nhưng sự thật dạo này cậu xinh zai hơn trước đấy bạn thân ạ...tình bạn hơn 10 năm wa giữa t và cậu t vẫn luôn ghi nhớ...thật sự mà nói thì ko ai hiểu t bằng cậu(đừng có mà nở mũi lên…). Từ khi cậu đi theo con đường cậu chọn không có ai làm "bao cát" cho t trút bầu tâm sự mỗi khi tớ buồn nữa....bây giờ thì t đã có đủ tự tin rồi, t có những người bạn mới...mặc dù không thể so sánh với những tình cảm đơn giản của tuổi học trò như t và cậu...nhưng cũng đủ làm t có thêm nghị lực để bon chen...có điều mấy năm nay t không măm sôcôla nữa...và vẫn không ai có thể bon chen vào vị trí bạn thân suốt cuộc đời này của t ngoài cậu đâu...hihi...
Cậu đã chọn con đường có Người bên cạnh ...T chúc cậu luôn toại nguyện và  hạnh phúc với con đường mà cậu đã chọn nhé! 
Hãy cùng tớ đón một Giáng Sinh an lành và ấm áp cậu nhé!!! 

Thứ Ba, 16 tháng 2, 2010

Hình Mới Đê

Như đã hứa với con là tết nay mẹ sẽ chở con đi chơi thỏa chí, chiều hôm qua sau khi khách về hết, hai mẹ con mình lại chuẩn bị đi chơi. Con gái mê đi chơi đến độ không ăn hết phần ăn buổi chiều luôn  (khoảng mê chơi này không giống mẹ xíu nào hết).
Hơn 18h thì hai mẹ con mình xuất phát, đích đến sẽ là công viên LVT ( mẹ chọn nơi này vì ở đây có khu vui chơi dành cho trẻ em, vừa gần nhà, vừa thoáng mát, lại ít người hơn những nơi khác ==> đỡ phải chen lấn, và con đỡ bị viêm họng do bụi )
Sau khi dung dăng dung dẻ, tạo dáng chụp vài tấm hình làm kỷ niệm thì con kéo tay mẹ đến khu vui chơi ngay. Con cũng quan sát kỷ ghê, khi nào chơi hết các trò trong đó thì mới chịu về. Mà sao con nhỏng nhẻo thế không biết, cứ đòi mẹ chơi cùng ...làm mẹ bổng dưng được trở về thời thơ ấu... thích thật .
Còn đây là những hình ảnh của buổi đi chơi tối qua ( mẹ lại up lên khoe nữa rồi )











Bài đăng phổ biến