Chủ Nhật, 13 tháng 2, 2011

Nhớ

Chiều nay lại có dịp la cà cùng đám bạn học cũ khi một cậu bạn thân trong nhóm trở về sau bao ngày học tập và làm việc trên đất khách.

Buổi gặp mặt tuy vui nhưng sao vẫn làm nó có chút suy nghĩ. Nhớ lại ngày tiễn cậu bạn ra sân bay, đôi mắt buồn buồn bạn nói: giờ chỉ mong nhanh đến ngày trở về.

Mail đầu tiên gửi về bạn viết: Tớ nhớ mọi người quá, thèm những món ăn Việt Nam kinh khủng.

Mail thứ hai bạn lại nói: Bên này lạnh kinh khủng, tớ thèm được cái nắng quê nhà.

Bốn năm sau bạn về nước, đẫy đà, trắng trẻo.

Lần đi chơi thứ nhất bạn hào hứng kể cho nó và mọi người nghe về cuộc sống nơi đất khách xa xôi.

Lần đi chơi thứ hai bạn than, ở bên này nóng nực và ô nhiễm quá. Ở bên kia...

Lần đi chơi thứ ba: Hải sản ở đây sao dở tệ, ở bên đó...

Lần đi chơi thứ tư: Người Việt Nam mình còn bảo thủ và nhà quê lắm, không như dân bên đó...Họ văn minh và lịch sự.

Lần đi chơi thứ năm này: quán cóc ở đây xoàn quá, không như bên đó...

Haizzzz....ngồi nhìn bạn, nghe bạn nói tự dưng nó lại thấy nhơ nhớ và tiêng tiếc cái hình ảnh hôm đưa bạn ra sân bay kinh khủng...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bài đăng phổ biến