Tim tôi chênh vênh khi đêm lại về, khi những ngày cũ vô tình chạy qua kí ức tôi, tôi chênh vênh khi biết cậu vẫn nhói đau và không thể đi qua kí ức ấy một cách nhẹ nhàng. Tôi chênh vênh khi biết Cậu vẫn đi lại những con đường cũ để tìm lại ký ức ngày đã qua. Cậu ah! Bước qua đi, nhẹ bước chân cho lòng tôi cũng nhẹ.
Lòng
chênh vênh, tim muốn trở về ngày cũ nhưng tại sao vẫn
cứ mãi bước đi trên 2 con đg xa lạ, 16 năm, khoảng thời gian không dài
nhưng cũng không phải ngắn, cũng đủ để biết được liệu đó có phải yêu
thương thực sự. Thế nhưng tại sao
tôi và cậu vẫn đi trên 2 con đường xa lạ rồi lại vẫn mãi chênh vênh, rồi
vẫn mãi
nhói đau! Cái ranh giới giữa yêu thương và xa lạ nó lại khó bước qua đến
vậy sao? Cậu ah! Bình yên nhé cho lòng tôi thanh thản, cho tôi nhẹ
bước trên con đường tôi
đi!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét