Mấy
hôm rồi tao không nghe tin mày. Sáng nay online gặp mày. Nghe
tin mày tao thấy buồn quá. Buổi chiều nay đầu óc tao thật mông lung, tao
không làm gì được cả. Tao nghĩ nhiều tới mày và nghĩ tới chuyện của
tao. Tao đã hy vọng may mắn và hạnh phúc đến với mày.Nhưng... Tao biết
giờ mày buồn và tuyệt vọng nhiều lắm. Tao không biết phải nói gì. Tao
không thể nói mày đừng buồn vì đó là điều không thể. Tao không thể
nói mày đừng khóc vì tao biết dù có nói gì mày vẫn khóc. Nhỏ ơi, giờ nếu
có thể ở cạnh mày tao sẽ khóc cùng mày, sẽ nắm lấy tay mày và cho mày
mượn bờ vai tao.
Bạn
của tao, giờ điều tao mong muốn đó là mày hãy vững tin. Con người ta
không thể sống theo ý mình được mày ah. Mày hãy gắng lên nhé. Giông tố
rồi sẽ qua, bầu trời sẽ lại hiền hòa. Ông trời sẽ không bao giờ tạo cho
con người những thử thách mà họ không chịu đựng được đâu. Vì thế hãy can
đảm lên nhé. Tao biết chặng đường tới với mày sẽ toàn nỗi buồn nhưng
hãy cố vượt qua nhé. Đừng tự trách mình, mày không có lỗi mà đó là duyên
phận. Tao đã từng nói với mày: Cái gì là của mình thì mãi mãi vẫn là
của mình, cái gì không phải của mình thì dù có giữ thật chắc nhưng rồi
nó sẽ tuột mất. Hãy để cho nó bình yên ra đi mày nhé. Hy vọng nếu có
kiếp sau, mọi thứ sẽ thay đổi.
Tao buồn
lắm, không phải buồn thay cho mày mà buồn vì những gì mày đang trải
qua, buồn vì nỗi đau mà mày đang phải chịu đựng. Nó thật sự không dễ để
vượt qua. Tao biết nó đã để lại trong mày một vết thương mà không bao
giờ liền sẹo. Mỗi khi trở trời vết thương ấy lại nhức nhối. Hãy khóc đi
nếu mày muốn. Khóc rồi biết đâu mày sẽ thấy nhẹ lòng hơn một chút.
Gắng lên nhé . Tao sẽ luôn ở đây luôn bên mày.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét