Thứ Bảy, 5 tháng 11, 2011

Đôi khi

Trưa nay xong việc, tớ và mọi người liên hoan ăn mừng một chút, ngà ngà say thì cậu gọi điện hỏi thăm và dặn dò đủ thứ...haizzz....tớ vẫn nghe mọi người khen cậu là tâm lý, biết hết người đối diện mình muốn gì...thế mà giờ đây khi tớ ngồi gõ những dòng này tớ thấy cậu chẳng tâm lý chút nào cả, chẳng bao giờ cậu hiểu tớ hết ...
...này nhé, để bây giờ tớ nói cho cậu biết điều này nhé! Trước đây:


Khi cậu hỏi tớ có cho cậu cơ hội trở thành một phần cuộc sống của tớ không, tớ chẳng trả lời, nhưng vẫn để tay tớ nguyên trong tay cậu. Đâu cần phải nói ra, cậu đã có câu trả lời rồi đó.

Khi cậu đưa cho tớ tấm hình của cậu, để tớ thấy cậu vẫn ở bên khi nghỉ hè, tớ lắc đầu chẳng nhận, nhưng sau đó tớ lại để cậu cất hình vào cặp tớ. Đâu cần phải nói ra, tớ đã hứa sẽ chỉ nghĩ đến cậu khi ta không ở bên rồi đó.

Khi cậu ép tớ phải nói rõ tình cảm dành cho cậu, tớ bảo tớ không quen nói những lời như thế, nhưng sau đó tớ lại nói tớ nghĩ thế rồi. Đâu cần phải nói ra, bấy lâu nay cậu đã là mối quan tâm lớn nhất của tớ rồi đó.

Khi cậu muốn đến nhà vào một dịp đặc biệt, tớ nhất định không đồng ý, nhưng khi cậu đến, tớ đã mừng rỡ ra tận cổng đón cậu. Đâu cần phải nói ra, cậu đã đánh dấu lên cánh cổng nhà tớ đây là nơi đã có người vào rồi đó.

Khi cậu muốn làm một việc gì đó cho tớ, tớ bảo chẳng cần đâu, tớ tự làm được, nhưng có lần tớ lại bảo sao cậu không tự quan tâm xem tớ sống như thế nào, sao mà cứ làm gì cũng phải hỏi trước. Đâu cần phải nói ra, tớ đã chọn cậu rồi đó.

Khi bỗng nhiên tớ giận, cậu hỏi cậu đã làm gì sai thế nhỉ, tớ chẳng nói. Đâu cần phải nói ra, cậu là của tớ thì tớ thích giận lúc nào thì giận thôi, nhìn cái mặt cậu là thấy giận rồi đó.

Khi cậu vô tình bắt gặp những tin nhắn lạ, cậu hỏi thì tớ lắc đầu chẳng nói ra, gặng hỏi thì tớ bảo những cái đó chẳng có ý nghĩa gì. Đâu cần phải nói ra, xuất hiện những điều tớ không thể chia sẽ với cậu rồi đó.

Khi cậu vô tình biết tớ có cuộc điện thoại lâu với người khác, cậu hỏi thì tớ trả lời lấp lững. Đâu cần phải nói ra, đã có những chuyện của tớ nhưng không phải của cậu rồi đó.

Và sau rất rất nhiều những cái tương tự như vậy, và cậu nói cậu chọn con đường khác con đường không có tớ, tớ có giữ cậu lại không. Tớ không nói và cũng không giữ cậu lại. Đâu cần phải nói ra, sự im lặng của tớ đã là câu trả lời cho cậu rồi đó.

Cậu này, không phải tớ nói thế là tớ trách cậu đâu, mà tớ chỉ muốn cậu hiểu tớ thêm thôi...trời mưa nên tớ lại miên man xíu rồi
...

Khi nào rảnh thì cậu nhớ nghe lại bài hát " đừng nghe những gì con gái nói nghen! hay lắm đó "

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bài đăng phổ biến