Cậu vẫn ở đấy. Lặng thầm chờ tớ nơi cuối con đường, chỉ đơn giản là đón tớ về sau những va vấp của cuộc đời.
Tớ
đã mang đến cho cậu thật nhiều niềm đau, tớ khiến trái tim cậu tan nát
và tớ cắt vào tim cậu một vết thương thật sâu - cậu bảo thế. Nhưng vì
sao cậu vẫn mãi mãi bên tớ, vẫn bao dung cho những sai lầm và vấp váp
của tớ..."chắc là kiếp trước tớ nợ tình nhóc nên kiếp này phải trả đó" ,
giờ đây mỗi lần gặp lại cậu vẫn luôn trả lời tớ thế để lẫn tránh câu
trả lời thật sự - vì sao cậu vẫn luôn bên cạnh tớ.
Nếu
ngày ấy tớ không được xếp vào học chung lớp với cậu, nếu ngày ấy tớ và
cậu không chung nhau một cái bàn và nếu ngày ấy tớ và cậu không chung
nhau một nhóm thực tập thì có lẽ giờ đây con đường của tớ đi đã khác
rồi. Và nếu như ngày ấy cậu không đem lòng thương tớ - con bé ít nói
nhất trong lớp thì có lẽ cậu không phải nhận những niềm đau do chính tớ
mang lại.
Cậu
biết không, cái ngày tớ nhận được cái nắm tay của cậu, cái ngày cậu
bối rối không dám nhìn tớ, tớ không nhớ mình đã cố nhịn cười như thế
trước dáng vẻ đó của cậu, nhưng rồi tớ cũng chấp nhận để tay tớ trong
tay cậu chỉ đơn giản vì tớ cũng quý cậu mừ.
Rồi
thời gian dần trôi, tớ và cậu mỗi người chọn cho mình lối đi khác...tớ
vẫn nhớ cái ngày mình chia tay, lặng thầm và không nước mắt ( bản lĩnh
quá phải không cậu?).
Tớ
đã bỏ đi ngày sau đó, và chẳng quan tâm có đôi mắt cậu dõi theo hay
không, tớ vô tâm không ngoái đầu nhìn lại . Lúc ấy cậu có khóc?
Tớ
vẫn thản nhiên bước đi trên con đường vô định của mình và cậu vẫn lặng
thầm sau những va vấp của tớ lặng thầm nhìn tớ bước qua những chướng
ngại vật trong cuộc đời.
Mỗi
lúc tớ khó khăn, mỗi lần tớ rơi nước mắt cậu lại vẫn âm thầm đi bên tớ,
chấp nhận những lời trách móc vô cớ của tớ. Thật sự tớ chẳng hiểu nổi
mình tại sao lại có thể nhận tâm với cậu như thế và cậu vẫn lặng lẽ đi
bên tớ...theo từng bước chân và vấp váp trên con đường tớ đi.
Từ
trước đên nay, chỉ riêng cậu chưa từng nghĩ đến việc rời xa tớ. Chỉ
riêng cậu tha thứ cho những vấp váp của tớ và sẵn sàng đưa tay cho tớ
nắm bất cứ lúc nào.
Cảm ơn vì cậu đã luôn bên tớ để giúp tớ nhận ra ý nghĩa của tình cảm chân thành trong cuộc sống này.
Đừng bao giờ cố gắng yêu lại người cũ. Vì yêu một người mình từng yêu cũng giống như việc đọc lại quyển sách mình đã từng đọc. Bạn đã biết trước nó sẽ kết thúc như thế nào. Và cái kết thúc ấy sẽ không bao giờ thay đổi!...
Thứ Ba, 22 tháng 11, 2011
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Bài đăng phổ biến
-
• Cậu biết không ? -Mỗi lần ai đó nhắc đến tên cậu -Tớ chỉ biết cười nhẹ.. -Và cố lờ đi... -Cái cảm giác đó.... • Tớ mong rằng.. -Đừng...
-
Sáng nay lang thang nghe được bài "Tiền" lời bài hát thế này, thấy cũng hay hay nên Chíp mang về đây chia sẻ cùng các bạn nà. ...
-
Chiều nay như đã hẹn, xong việc Nó chạy đến quán cà fe cùng bạn. Ngoài trời mưa lất phất, quán vắng khách thấy ớn ( nó thích thế, vì sẽ kh...
-
Cậu hay bảo tớ là “cô bé đa sầu, đa cảm”, nào là hay nước mắt, sớm nắng chiều mưa... ...làm cho cậu mệt nhoài khi phải chạy theo cảm xúc c...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét