( nhớ lại là sau khi măm nó quên bóp vụn vỏ rồi quăng ra đằng sau, hỏng biết như vậy có hết xui chưa nữa
...)..., chén xong vài món, nhìn đồng hồ vẫn còn sớm, nhỏ bạn lại rủ đi xem múa rối...Ừ, đi thì đi...lâu rồi nó cũng không xem lại mà ... ...
Vỡ
rối nói về một câu chuyện dân gian, nội dung chuyện cũng bình thường
thôi, nhưng qua cách thể hiện của những con rối với nhiều sắc màu, trạng
thái khác nhau và sự khéo léo của người điều khiển phía sau làm người
xem được một trận cười vỡ bụng ( nó sản khoái vô cùng
).
).
Giờ
ngồi gõ những dòng này, nghĩ lại thấy cũng hay và thấy thương thay cho
thận phận những con rối. Không biết chúng có biết là mình đang làm gì
không, bởi chúng là những vật thể vô tri vô giác làm không cần động não
kia mà, người điều khiển giật dây bên nào thì bên đó làm thôi, hay nói
đúng hơn chúng chỉ biết làm tốt nhiệm vụ của mình là mua vui cho người
khác. Chúng cố gắng thể hiện một cách suất sắc qua sự điều khiển những
sợi dây nối, bởi những con người phía sau. Nói vậy ta lại phải
khen cho những người "vô hình" này rồi. Bởi khán giả xem xong nếu khen thì khen vỡ rối thật hay, còn nếu chê thì lại chê những người điều khiển phía sau, chưa đạt " trình độ" trong nghệ thuật này. Nhưng dù sao đi nữa nếu ta có thời gian rảnh để xem thì cũng giảm " xì chét " được phần nào. Bởi chúng đã giúp cho người xem có những trận cười thật thoải mái, sản khoái mà lại tốn ít xiền (hoặc đôi khi không tốn xiền vì xem theo vé mời như nó )... ,
khen cho những người "vô hình" này rồi. Bởi khán giả xem xong nếu khen thì khen vỡ rối thật hay, còn nếu chê thì lại chê những người điều khiển phía sau, chưa đạt " trình độ" trong nghệ thuật này. Nhưng dù sao đi nữa nếu ta có thời gian rảnh để xem thì cũng giảm " xì chét " được phần nào. Bởi chúng đã giúp cho người xem có những trận cười thật thoải mái, sản khoái mà lại tốn ít xiền (hoặc đôi khi không tốn xiền vì xem theo vé mời như nó )... ,
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét