Tối
nay rảnh rỗi nó lại tranh thủ dạo một vòng thăm blog các bạn nó, và nó
dừng chân khá lâu ở một blog không mấy nổi tiếng lắm, bỡi lời còm của
một vị khách làm nó chú ý.
Vẫn
biết rằng nhiều người đến với blog như một sự giải trí sau giờ làm, có
người viết ra để mong tìm được sự chia sẻ . Nhưng đọc một số lời bình,
nó rất buồn khi lại cảm nhận được ở đó một
điều gì đó thiếu thiện chí,thậm chí là khiếm nhã. Càng buồn hơn khi điều
đó
không diễn ra một lần.
Bạn
có biết không?Dù bài viết đó không phải do bạn ấy
sáng tác ra, nhưng điều đó không có nghĩa là bạn có thể thiếu tôn trọng
người đó. Bài viết có hay hay không hoàn toàn phụ thuộc vào cảm xúc và
suy nghĩ của mỗi
người. Hãy nhớ rằng,người bạn đó đã muốn chia sẻ với bạn điều làm bạn ấy
thấy
xao động tâm hồn. Nghĩa là bạn ấy muốn làm bạn vui, dù chỉ là niềm vui
vội vã
trong vài phút lướt net. Như thế không đáng để bạn thầm cảm ơn bạn ấy
một câu
sao?
Mất gì đâu một cái toe đáng yêu như thế này bạn
nhỉ
.
Hơn
nữa,Tiếng Việt là một thứ ngôn ngữ giàu và
đẹp. Những điều bạn muốn nói,nếu khéo léo chọn lọc hơn,chúng ta vẫn sẽ
gửi được
đến nhau mà không làm sứt mẻ một chút lòng tự ái riêng tư của nhau.
Chúng ta đều
là những người một làng (làng blog) ,Hãy để cho những vị khách của trang
blog khác vì tò mò mà ghé qua thấy được một tình yêu thương đoàn kết
trong chúng ta bạn nhé,không có giận hờn và đố kị,không có soi mói và
khích bác lẫn
nhau. Hãy loại bỏ khỏi bữa tiệc tinh thần này những hạt sạn cá nhân vị
kỷ bạn
nhé!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét