Thứ Năm, 20 tháng 9, 2012

Thứ Ba, 18 tháng 9, 2012

Chuyện mùa khai trường

Sáng nay "lên thớt" nên chiều qua nó và cô đồng nghiệp phải ở nán lại chuẩn bị hồ sơ cho xong. Mọi người về hết cơ quan vắng kinh khủng...bệnh " nói nhiều
" bắt đầu nổi lên với Nó ....
_ Khai giảng năm học mới cũng gần hết tháng rồi có gì mới không chị? ( Nó bắt đầu châm ngòi.)
_ Có. Một số nơi đã xây mới phòng học khang trang, sửa chữa những chỗ xuống cấp để kịp đón học trò. Còn với những học sinh nghèo đến tuổi đi học mà nhà không đủ sức kham có những cá nhân hay đơn vị mạnh thường quân đứng ra gánh vác cho phí. Cũng ấm lòng.
_ Nhưng sao nhìn chị cười mà miệng trong có vẻ méo thế?
_ Bởi lòng có chỗ ấm chỗ lạnh mà nhỏ, bên cạnh những chuyện vui vẫn không ít chuyện rầu, Giá cả đủ thứ tăng vọt, giờ cha mẹ học sinh còn phải gánh thêm chuyện lạm thu tiền trường. Mới đầu năm đã xanh mặt với đủ thứ khoản phải đóng.
_ Sổ vàng có vấn đề à chị?
_ Phải. sổ không bớt mà quỹ lại tăng thêm. Nhà trường lắm chỗ đặt ra bao nhiêu quỹ nhỏ quỹ lớn. Lúc đóng thì công khai, nhưng quản lý và sử dụng lại bí mật, cha mẹ học sinh như tụi mình chẳng biết tiền đóng quỹ sẽ đi đâu. Thế em không thắc mắc sao nhỏ?
_ Sao Bộ , Sở giáo dục không làm rõ vấn đề này chị nhỉ?
_ ỐI dào. Họ vẫn nói như năm ngoái năm kia đấy thôi: Kiên quyết, dứt khoát, không thể chấp nhận, sẽ rà soát, phải chấn chỉnh...nghe những ngoin6 từ đó thiệt đã lỗ tai phải không nào, nhưng sau khi các sếp giáo dục hô hào xong thì đâu vẫn vào đó em ạ.
_ Hóa ra toàn "Nói Không" tức là có nói mà không có làm à?
_ Đâu có, họ vẫn làm một số thứ ấy chứ, như gửi công văn nè, họp nghe tình hình nè, nghiên cứu báo cáo nè...xong mấy thứ đó thì cũng là chuẩn bị cho ...khai trường năm học mới rồi nhóc ạ.
_ Tưởng gì hóa ra toàn là mới y chan như cũ! tình hình này mà kéo dài thì khổ cho em roài chị ơi ....
_ Ai bảo, ta cứ chọn chuyên với điểm kia chứ!  Nín đi...khóc lóc gì, đời là thế mà nhóc.

Thứ Bảy, 15 tháng 9, 2012

Nó nhiều chuyện


Tối nay rảnh rỗi nó lại tranh thủ dạo một vòng thăm blog các bạn nó, và nó dừng chân khá lâu ở một blog không mấy nổi tiếng lắm, bỡi lời còm của một vị khách làm nó chú ý.
Vẫn biết rằng nhiều người đến với blog như một sự giải trí sau giờ làm, có người viết ra để mong tìm được sự chia sẻ . Nhưng đọc một số lời bình, nó rất buồn khi lại cảm nhận được ở đó một điều gì đó thiếu thiện chí,thậm chí là khiếm nhã. Càng buồn hơn khi điều đó không diễn ra một lần.
Bạn có biết không?Dù bài viết đó không phải do bạn ấy sáng tác ra, nhưng điều đó không có nghĩa là bạn có thể thiếu tôn trọng người đó. Bài viết có hay hay không hoàn toàn phụ thuộc vào cảm xúc và suy nghĩ của mỗi người. Hãy nhớ rằng,người bạn đó đã muốn chia sẻ với bạn điều làm bạn ấy thấy xao động tâm hồn. Nghĩa là bạn ấy muốn làm bạn vui, dù chỉ là niềm vui vội vã trong vài phút lướt net. Như thế không đáng để bạn thầm cảm ơn bạn ấy một câu sao?
 Mất gì đâu một cái toe đáng yêu như thế này bạn nhỉ .
Hơn nữa,Tiếng Việt là một thứ ngôn ngữ giàu và đẹp. Những điều bạn muốn nói,nếu khéo léo chọn lọc hơn,chúng ta vẫn sẽ gửi được đến nhau mà không làm sứt mẻ một chút lòng tự ái riêng tư của nhau. Chúng ta đều là những người một làng (làng blog) ,Hãy để cho những vị khách của trang blog khác vì tò mò mà ghé qua  thấy được một tình yêu thương đoàn kết trong chúng ta bạn nhé,không có giận hờn và đố kị,không có soi mói và khích bác lẫn nhau. Hãy loại bỏ khỏi bữa tiệc tinh thần này những hạt sạn cá nhân vị kỷ bạn nhé!

Bài đăng phổ biến