Thứ Sáu, 8 tháng 7, 2011

HƯỚNG VỀ PHÍA TRƯỚC

Xin lỗi !!! Bao năm qua tớ không thể xem như chưa từng tồn tại. Dù nước mắt vẫn rơi trong vô thức. Tớ không xem nó như một nỗi đau. Sau này cậu thế nào tớ cũng không còn ở bên để nhìn thấy. Nên hãy cố đừng để làm tổn thương mình.

Cám ơn! Vì cậu đã từng chở tớ vòng vèo phố xá. Vì đã níu tớ khi tớ trượt ngã. Đã cản không cho tớ say, đã ăn cùng tớ, đã quan tâm khi tớ bệnh, đã ở bên cạnh tớ dù mọi sự ruồng bỏ... và hằng hà sa số những điều khác. Tớ chân thành cảm ơn.

Đừng buồn! "Bèo hợp để mà tan/ trăng tròn để rồi khuyết". Con người ta gặp nhau là lẽ tất nhiên và li biệt cũng là điều tất nhiên. Tớ cũng có còn là tớ của ngày mười sáu mười bảy nữa đâu.

Khi đi đừng ngoảnh đầu lại. Những gì cần làm cũng đã làm hết sức. Con người đến một lúc nào đó sẽ tự thay đổi. Hãy đem theo hết những đam mê cần thiết và những kỉ niệm ở lại đây. Cậu biết tớ không bao giờ đi đưa tiễn. Nhưng tớ luôn dõi theo cậu biết không?

Mạnh mẽ lên! Con đường đó là do cậu chọn dù phải đánh đổi nhiều thứ. Giờ đường rộng thênh thang rồi cứ bước. Mơ ước đó và cuộc sống mới đánh đổi bằng rất nhiều nước mắt nên không cần phải day dứt. Làm gì cũng được chỉ cần đừng có lỗi với chính mình.

Đừng nhớ ! Đừng nghe "em còn nhớ hay em đã quên" và những bản nhạc chúng ta từng thích. Khi ăn những món chúng ta từng thích và quên đi những điều tớ từng làm và từng nói. Đừng gọi tên nhau mà hãy thay bằng "một lời nào đó". Nếu điều đó làm nhẹ lòng hơn mai sau.

Hãy hiên ngang! Vì đã không có gì để hối tiếc. Vì không ai biết những lựa chọn của ngày hôm nay sẽ dẫn chúng ta đến đâu. Gặp được nhau đã là điều hạnh phúc. Cậu có biết người ta phải lướt qua nhau ba trăm lần để có một lần được gặp nhau. Bốn năm học chung đã là điều quá may mắn!

Đừng lo lắng! Mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi. Tớ cũng sẽ ổn. Tớ luôn biết đứng dậy từ tăm tối và khâu vết thương cho mình. Tớ hứa là tự chăm sóc tốt cho mình và không đâm đầu vào phiền toái. Tớ sẽ mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Cậu biết tớ là ai cơ mà!

Mai sau có như thế nào cũng đừng so sánh! Cuộc đời không có bất kì công thức nào cả. Chỉ biết cuộc đời như con tàu luôn hướng về phía trước. Sống là những trải nghiệm vậy thôi! Hôm nay là hôm nay, ngày mai là ngày mai. Không có gì để có xứng đáng với từ "tốt hơn". Cứ bước về phía trước.

Đừng trách! Cậu biết là tớ đau lòng hơn bất kì ai khác. Đừng trách! Vì tớ đã không nói gì cả. Đừng trách! Vì không giữ cậu lại. Vì bằng mọi giá cậu cũng sẽ đi mà đúng không? Đừng trách! Tớ sẽ không chờ đợi. Và dù cậu có trách, có thay đổi gì được đâu?

Đi đi! Bởi vì cậu vẫn nghĩ thứ cậu thực sự cần ở nơi ấy. Đừng bỏ cuộc! Hãy cứ sống cuộc đời mà cậu muốn sống!

"Đường dài hạnh phúc..." cầu chúc cho cậu!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bài đăng phổ biến