Thứ Năm, 25 tháng 11, 2010

DÀNH CHO BẠN TUI


Tớ biết cậu chắc chẳng đọc được nhưng dòng này của tớ đâu ( cậu luôn luôn bận rộn mà ), có lẽ vì thế mà tớ mới viết

Tớ đoán là cậu đang nghĩ tớ rất hạnh phúc ..
Tớ đoán là cậu đang nghĩ tớ hờ hững và giả vờ như không biết..chẳng nghĩ ngơi j` và chẳng nghĩ đến cậu đâu nhỉ..
Tớ đoán là bây giờ cậu lại đang định " gạt tớ ra 1 bên nhưng không phải không cần tớ " nữa đúng không..

Tớ không biết mấy chữ " uh" ấy thật sự là j`. có phải cậu đã đang buồn lúc ấy không
Tớ không biết thật sự tại sao cậu lại thích tớ vì tớ cũng không hỏi cậu và cậu cũng chẳng nói , có phải là vì tớ là bạn thân và vì cậu đang theo mục đích của riêng mình.Tớ không biết nếu không thể là như thế thì cậu có còn tốt nhiều với tớ thế không


Cậu lúc nào cũng thế: vui vẻ,dí dỏm, quan tâm người khác...


Và tư tưởng có phần hơi điên loạn .. ^^giống tớ ..chỉ có điều là điên loan không cùng lĩnh vực

Thằng C nó bảo cậu không vô tư như thế đâu . cậu cũng có nhiều trăn trở lắm 
tớ không biết hết


Tớ đã nói là xí xóa hết . tớ đã nói như là tớ chả biết cái j hết
Nhưng mà thật ra là tớ biết
Tớ biết nhiều lắm tình cảm cậu dành cho tớ mà
Tớ biết tại sao cậu để cái avatar kia và câu status ý
Tớ biết cậu viện nhiều cớ, cậu lo lắng cho tớ nhưng vì...umm.. 1 chấn thương về tâm lí được gây ra do bọn SH95 giờ nhớ lại tớ vẫn rất gét  bọn con trai lớp mình. Tớ cóc cần vì giờ tớ đếch cần nhờ đứa nào nữa 
tớ muốn tự mình đi mà không làm phiền cậu ...
Tớ biết cậu buồn . tớ biết mà tớ không thể giúp cậu

Cậu không biết rằng
Hôm đấy tớ bảo chỉ muốn cậu nói chuyện với mình tớ thôi là thật đấy
Tớ cũng thích cậu mà .Tớ nghĩ là cậu biết... hêhê...
Tớ muốn cảm ơn cậu , tớ muốn xin lỗi cậu nhiều lắm
Nhưng tớ chưa nói và chắc sẽ nói nhưng bằng cách khác . Nhưng chắc chắn lại giữ im lặng 1 thời gian dài nhỉ???

Cậu đi xa mà tớ vẫn không gọi điện hỏi thăm cậu...Nhớ về nhanh cậu nhé! Sì Gòn vắng cậu buồn lắm đó...
Thôi...
P/s : gửi đến cậu cái ôm ấm áp nhé , hê hê . tớ định viết thêm nhưng thôi để hôm nào tớ bổ sung tiếp . nói thật là giờ tớ chỉ muốn trùm chăn đi ngủ thôi.huhu. mai kiêu j cũng phải dậy sớm đi chợ mua đồ về thực hành mới được....Chờ 1 người sang cùng ăn...Nhớ đem bia qua cậu nhé!


Nhớ cậu nên tớ đăng lại entry này vậy, có thay đổi phần sau đấy cậu. 

Thứ Hai, 22 tháng 11, 2010

Nói với cậu


Cậu này, hôm nay sau khi nói chuyện với cậu tớ nghĩ như thế này:
Tớ sẽ vẫn mơ và không ngừng ước vọng vì ước mơ của tớ luôn hướng về điều thánh thiện. Vì đường đời không nhẹ nhàng như những giấc mơ hoàn hảo nên tớ vẫn sẽ không ngừng cố gắng.
Những ước mơ vừa tầm tay sẽ như ngọn đuốc sáng đưa suy nghĩ tớ đúng hướng, đưa trái tim tớ tìm đến hạnh phúc và đưa bước chân tớ tiến về nơi bình yên cho cả cuộc đời!
Tớ nâng niu ước mơ của mình như một bình dưỡng khí cho sự sống của tớ, vì con đường thực hiện những ước mơ phía trước còn dài và có lắm chông gai.
Trong hành trình đó, trong mỗi trải nghiệm từ nỗi đau khi vấp ngã...hay niềm vui khi được một cánh tay nâng đỡ sẽ giúp tớ trưởng thành!
Cậu biết không,  tâm trạng của tớ bây giờ như hình đồ thị vậy đó, đã bảo đừng nghĩ ngợi, đừng mệt mỏi làm gì nữa, vì cũng giải quyết được gì đâu, mà cũng chả làm được. Đến đâu hay đến đó...
Còn nhớ hồi xưa đi xem bói ai cũng nói tớ khổ tâm, mà hình như đúng thế thật cậu ạ, có quá nhiều chuyện chỉ mình tớ biết, thôi thì kệ vậy...
Cậu còn nhớ không, hồi đi học ai cũng nói tớ gầy, giờ gặp lại ai cũng nói " sao mày mập thế?" kể cả cậu cũng bất ngờ mà...  Ừ thì tâm trạng nó ảnh hưởng như thế đấy cậu ạ... Buồn tớ lại đi ăn 

Thứ Sáu, 5 tháng 11, 2010

Nó muốn say


Nó muốn say…Nó muốn một lần được nếm trãi cái cảm giác lâng lâng, không biết trời đất là gì nữa, không biết mình đang ở đâu, làm gì. Vì khi say nó có thể phá vỡ rào cản ngăn trở nó làm những điều nó muốn. Nó có thể khóc tu tu như một đứa trẻ đánh mất đồ chơi. Nó có thể nói Nó muốn gì và điều gì đang làm nó đau. Nó sẽ nói nó sợ điều gì nhất và đâu là điểm tựa cho nó.. Nó sẽ nói ra tất cả những điều nó đang nghĩ - những điều thực sự là nó khi nó say.
Nhưng nó có bao giờ say đâu…!!!
( Hôm nào nó phải thư say mới được...)
Nó đã tự làm mình cô đơn thế đấy, nó cứ nghĩ rằng nó mạnh mẽ khi cố gắng chịu đừng tất cả. Nhưng nó sai rồi, nó cũng yếu đuối lắm. Vậy lí do là vì sao khi nó không thể nói ra tất cả? Có lẽ....Chỉ mình nó hiểu. Chính vì thế, nó đã luôn im lặng dù biết rằng khi sẻ chia mình sẽ cảm thấy nhẹ nhàng, bình an hơn và không còn cô đơn nữa...
ps: hôm nay nó bị khìn khìn theo thời tiết thì phải ...

Thứ Ba, 2 tháng 11, 2010

BẠN TUI ƠI


Cậu này, hôm nay cậu lại làm cho mình phải nghĩ miên man nữa rồi...Cậu có biết, trong không giang mình đang ngồi bây giờ tràn ngập nỗi nhớ cậu, nhớ về ngày xưa...
Nhớ cậu nhưng mình chỉ biết ngồi đây viết thật nhiều, thật nhiều...chỉ để mong cho nỗi nhớ cậu dần vơi!
Cậu là người đã làm cho mình khóc, khiến cho mình cười, giúp mình cảm nhận thế nào là tình yêu thật sự.
Giờ đây, mọi cảm xúc của trái tim mình ít nhiều điều mang hình bóng của cậu. Không biết rồi tương lai sẽ ra sao cậu nhỉ? Thì thôi, xin cứ để cho thời gian quyết định cậu nhé!

Bài đăng phổ biến