Mấy
ngày nay liên tục nhận điện thoại bạn, tôi cứ suy nghĩ mãi. Tại sao
cũng là con người như nhau mà bạn lại phải chịu đau khổ thế này. Đã biết
bao lần tôi muốn đến với bạn, bao lần tôi muốn nắm chặt tay bạn, và cũng biết bao lần tôi chỉ biết lặng lẽ đứng nhìn bạn với một lời cầu mong bạn sẽ ngày một khá hơn, bạn sẽ vượt qua được nỗi đau gần như quá sức chịu đựng của bạn. Rồi thời gian dần qua, tôi thấy đôi môi bạn lại nở nụ cười... dẫu đàng sau nó là một khoảng trời câm lặng mà không ai hiểu thấu hết được...Ngày xưa khi còn đi học, trong lớp, bạn là một trong số các cô gái đẹp, con nhà khá giả, bạn ngoan hiền bởi được hưởng một nền giáo dục đầy nhân bản. Bạn đôi khi có kiêu hãnh một chút ... nhưng đó là cái đẹp của một người con gái. Bạn giỏi trong nhiều lĩnh vực nhất là trong giao tiếp, đối nhân xử thế. Rồi bạn cũng lập gia đình, Tôi rất ngưỡng mộ bạn. Tôi càng ngưỡng mộ hơn khi bạn có một gia đình thật hạnh phúc. Chồng bạn rất yêu thương bạn ( tuy hơi gia trưởng một chút) ... nụ cười hạnh phúc luôn nở trên môi bạn. Đứa con đầu lòng của bạn thật dễ thương, cuộc sống với bạn thật êm đềm. Nhiều lúc tôi cũng thầm ghen tị với bạn. Nhưng cuộc sống nào ai ngờ ... Một ngày tôi nhận được tin, chồng bạn đã đi theo người đàn bà khác, đôi khi lại giở thói côn đồ với bạn... Nỗi đau trong lòng bạn càng sâu hơn khi người đàn bà đó lớn tuổi hơn cả chồng mình ...
Tôi âm thầm dõi theo bạn, tôi cầu nguyện cho bạn, tôi muốn đến nắm chặt lấy tay bạn nhưng rồi tôi vẫn không dám ... tôi sợ làm tổn thương bạn, tôi sợ nhìn thấy dòng nước mắt trên khuôn mặt xinh đẹp của bạn ... tôi sợ lắm bạn biết không ...
Và rồi bạn cũng đã tìm lại được niềm vui của mình bên cạnh những người thân , bạn tìm được một bờ vai mới để tựa... bạn vẫn sống như vậy...bạn đã sẵn sàng mở lòng mình ra với mọi người. Và hôm nay,
bữa cơm tại gia đình bạn đã nói lên tất cả đều đó. Bạn không trách chồng mình ... mà chỉ trách mình quá tin vào chồng, từ thẩm sâu trong lòng bạn, bạn không bao giờ và ngay cả lúc này, nhiều lúc bạn cũng không nghĩ chồng mình có thể mắc sai lầm đó...
Rồi bạn lại kể cho tôi nghe những ngày tháng đau khổ mà bạn đã trải qua. Đã hơn một lần, trong lúc tuyệt vọng, bạn đã định lao mình vào gầm xe tải, đã hơn một lần bạn muốn tìm đến cái chết để không còn cảm thấy khổ đau, uất ức. Và nếu như hình ảnh đứa con, nét buồn của mẹ không thoáng hiện trong lòng bạn giây phút đó
có thể bạn đã không còn tồn tại. Nhiều lúc bạn muốn quên mình là một người công giáo, muốn lao đầu vào tìm quên, muốn buông xuôi tất cả nhưng rồi bạn cũng tìm lại được chính mình nhờ những giờ phút hạnh phút bên "bờ vai mới", nhờ những người bạn thân, những người bạn chân thành đã giúp bạn để bạn có thể đứng vững bằng chính đôi chân của mình.
Tôi
cứ tưởng hạnh phúc sẽ lại mỉm cười với bạn...nhưng...giờ đây chính "bờ
vai" ấy lại làm bạn đau khổ tột cùng...bạn đã không còn thiết sống...bạn
suy sụp...Tôi lo cho bạn lắm, bạn biết không? Hãy vì những đứa con
thương yêu cuả bạn mà cố gắng vượt qua bạn nhé! Tôi tin bạn sẽ làm được
điều này
Cuộc đời bạn giờ đây chỉ mới bắt đầu, tháng ngày kế tiếp là chuỗi của những sự lựa chọn, hy vọng bạn sẽ lựa và chọn cho mình một con đường đúng mà đi để rồi sẽ không bao giờ cảm thấy hối tiếc...
Đừng bao giờ cố gắng yêu lại người cũ. Vì yêu một người mình từng yêu cũng giống như việc đọc lại quyển sách mình đã từng đọc. Bạn đã biết trước nó sẽ kết thúc như thế nào. Và cái kết thúc ấy sẽ không bao giờ thay đổi!...
Thứ Tư, 24 tháng 8, 2011
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Bài đăng phổ biến
-
• Cậu biết không ? -Mỗi lần ai đó nhắc đến tên cậu -Tớ chỉ biết cười nhẹ.. -Và cố lờ đi... -Cái cảm giác đó.... • Tớ mong rằng.. -Đừng...
-
Sáng nay lang thang nghe được bài "Tiền" lời bài hát thế này, thấy cũng hay hay nên Chíp mang về đây chia sẻ cùng các bạn nà. ...
-
Chiều nay như đã hẹn, xong việc Nó chạy đến quán cà fe cùng bạn. Ngoài trời mưa lất phất, quán vắng khách thấy ớn ( nó thích thế, vì sẽ kh...
-
Cậu hay bảo tớ là “cô bé đa sầu, đa cảm”, nào là hay nước mắt, sớm nắng chiều mưa... ...làm cho cậu mệt nhoài khi phải chạy theo cảm xúc c...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét