Thứ Sáu, 16 tháng 7, 2010

Bạn tôi


Chiều nay lang thang trên blog, tôi tình cờ chứng kiến tình cảm của một người bạn janh cho một người bạn và tôi lại nhớ đến bạn...
Tôi và bạn học cùng lớp, ngồi cùng bàn, và sinh hoạt cùng một nhóm nên đã nhanh chóng trở thành bạn thân của nhau...
Chúng ta đã cùng trao đổi,trò chuyện về mọi điều trong học tập cũng như trong cuộc sống, đã cùng bộc bạch với nhau về những hoài bão, đã từng tâm sự để hiểu rõ sự giống nhau cũng như sự khác biệt của nhau. Bên nhau, chúng ta đã không giấu diếm điều gì. Bạn đã truyền cho tôi niềm tin vào những ước mơ và là nguồn động viên vô bờ khi tôi chực khóc. Chỉ bằng một lời động viên từ trái tim chân thành, bạn đã vực tôi dậy từ hố sâu thất vọng. Bạn là nơi trú ẩn bình yên khi tôi gặp phải những khắc nghiệt của cuộc đời. Bạn luôn bên tôi, và trao cho tôi niềm tin và hy vọng, sưởi ấm tôi bằng trái tim yêu ấm áp của mình.

Bạn là người tôi có thể nói hết mọi điều, kể cả những việc riêng tư, bí mật nhất. Bạn không bao giờ phán xét quá khứ của tôi. Chúng ta không bao giờ làm cho nhau thất vọng, bởi giữa tôi và bạn, luôn có sự tôn trọng, yêu thương, và vì thế khi ở bên nhau, chúng ta luôn có thể vui cười. Bạn là người hiểu tôi hơn ai hết và với tôi, tình cảm ấy không có một giới hạn nào. Cả khi xa nhau, trái tim tôi vẫn luôn cảm thấy ấm áp vì cảm nhận được bạn luôn ở bên mình.

Có được một người bạn như bạn,đó quả thật là món quà tuyệt diệu của cuộc sống. Những người bạn thường đi song hành với nhau, chứ không phải là người quá nổi trội, hay tụt hậu mãi đằng sau. Mỗi người chúng ta đều có những con đường khác nhau để đi trong đời và đôi khi, cuộc sống trở thành gánh nặng mà ta gác trên vai. Chính bạn là người đã chia sẻ cùng tôi những gánh nặng đó, mang đến cho tôi cảm giác bình an,không phải bằng những ngôn từ sáo rỗng, hoa mĩ mà đơn giản chỉ là một sự lắng nghe chân tình. Có bạn bên đời, cuộc sống của tôi trở nên nhẹ nhàng biết bao...
Thật cảm ơn vì bạn đã là bạn của tôi!!! 

Lời Trẻ Thơ

Hôm qua gia đình đứa bạn học đến nhà chơi, Chíp được một trận cười vỡ bụng bỡi cô bé carot ( 3 tuổi) con của bạn Chíp.
Chíp hỏi cà rốt
- Con Có yêu mẹ không?
- Có, con yêu mẹ
- Thế con có yêu bố không?
- Có, con yêu bố
Im lặng một lát, carot hùng hồn phán tiếp:
- Con yêu cả hai đứa!!!

Thứ Tư, 14 tháng 7, 2010

CỐ LÊN NHÉ BẠN TUI


Mày!
Có thể mày nghĩ tao đang thương hại mày? Không phải thế đâu mày ah!Chỉ đơn giản là tao không muốn mày_một đứa bạn mà tao yêu quý cũng sẽ rơi vào tình trạng của tao trước đây_không lối thoát ,bi quan và chán chường.Ừh,vì tao cũng từng nghĩ rằng mọi người đang thương hại tao,đang giả tạo cảm thông.Không tránh khỏi những suy nghĩ ấy,nhưng phía trước vẫn là con đường,và ta vẫn phải tiếp tục đi thôi…

Mỗi người đều có quyền lựa chọn lối đi riêng cho chính mình,không ai giống ai cả.Nhưng dù trên lối đi nào thì mình vẫn phải vững tin.Tao đã đọc được câu này ở đâu đó “ Nếu bạn rơi vào hoàn cảnh bi đát mà chỉ biết than vãn thì chẳng ích gì.Hãy biết rằng sự lên xuống của cuộc đời là việc rất tự nhiên mà thôi.Hãy giữ vững niềm tin…”

Đôi lúc tao vẫn nghĩ,tao phải cảm ơn những biến cố đã xảy ra với gia đình tao,với tao vì chính những biến cố ấy đã giúp tao nhận ra đâu là người bạn tốt nhất của tao,cũng như chính nó đã giúp tao cứng rắn hơn,mạnh mẽ hơn sẵn sàng chấp nhận thử thách hơn và cũng yêu quý cuộc sống hơn.Đã hơn một lần tao nghĩ đến cái chết vì lúc đó tao nghĩ rằng nếu tao chết đi thì mọi đau khổ ,buồn tủi và cô đơn trên đời này sẽ không còn ám ảnh và bám chặt lấy tao nữa.Nhưng đó là sai lầm mày ạh! Cuộc sống là do chính mình tao ra cơ mà,nếu mình vui vẻ thì tự nhiên sẽ thấy yêu đời hơn thôi.Hãy làm những gì mình thích,yêu theo cách của mình và luôn giữ nụ cười trên môi.Tao tin là mày làm được mà.

Tao không dám chắc là tao có thể làm gì được cho mày không,nhưng bất cứ lúc nào mệt mỏi,cần một bờ vai để dựa hay cần một người để nghe tâm sự của mày thôi thì cứ p.m cho tao.Tao sẽ ở bên cạnh mày,những lúc mày cần!Tao là đứa ghét phải nói lời yêu thương vì bản chất của tao nó thế.Không phải không nói lời yêu thương là không yêu thương nhau mày nhỉ? Tao đã học được điều đó! Mày đừng buồn nữa,hãy mạnh mẽ và yêu đời như trước đây…yêu mày nhiều!!

Tao biết với mày lúc này phải chịu đựng thật khó nhọc. Nhưng cố lên nhé. Không phải chỉ dừng lại ở đây mà thôi. Có thể với mày, có người chồng gia trưởng thật xấu hổ... Nhưng mày ạ, có ai bao giờ cũng hoàn mỹ hết đâu. Tao cũng không hiểu đựoc tại sao chồng mày lại như thế nữa. Thôi cố lên mày ạ...

Tao viết cũng không mong mày đọc được bởi tao nghĩ mày còn nhiều việc phải làm lúc này ... Cố lên nhé. Tao vẫn là bạn thân của mày. Hiểu không ?

Bài đăng phổ biến