Thứ Sáu, 23 tháng 12, 2011

Gửi bạn

Dạo này bạn thường kêu chán, hết nằm dài trong nhà đến rủ nó chạy xe lòng vòng các ngỏ hẻm để tìm niềm vui lẩn trốn nỗi buồn. Hết ngồi quán nhâm nhi cafe nghe nhạc Trịnh rùi thì la cà quán cóc nhấm nháp ăn quà ...( ăn miết mà giờ nó ú nu luôn rùi 
)

Biết làm gì cho bạn đây? - Giá mà nó biết...

Nó chỉ biết bạn ghét sự bất động, bạn cũng không thể chịu đựng sự đứng yên quá lâu, cũng không muốn tàn lụi nhanh như một chiếc lá hay là cây đứng đó reo một mình...

Bạn đã chọn làm thân tàu giữa đại dương, băng qua những vùng biển vắng không người với những nỗi bất toàn không định vị...

Nhìn bạn như thế, nó chẳng biết phải như thế nào...chỉ biết cầu mong...cầu cho bạn luôn bình an, tinh thần luôn ổn định, đêm về có những giấc ngủ thật say...cầu cho bạn thấy được công việc là nguồn vui, tiền bạc không còn là gánh nặng...tình cảm của mọi người sẽ nâng đỡ không cho bạn sụp đổ mà thôi...

Mong sao 

Bài đăng phổ biến