Sáng
nay mẹ gọi con dậy để chuẩn bị đi học, con nói con không thích đi học
nữa đâu, mẹ nghe mà thấy lo quá.Dỗ mãi con mới chịu đến trường, nhưng
với điều kiện mẹ phải vào học cùng con mới chịu.
Đến
lớp, nước mắt con đã vòng quanh, mẹ thấy xót ruột wa, nhưng vẫn cố kìm
lòng ( xuýt chut nữa là cho con về rồi).Đợi con ăn sáng xong, cho con
ngui ngoai rồi mẹ mới về, vừa chuẩn bị quay lưng con đã khóc òa lên, mẹ
càng thêm xót. Đến khi cô trúc đến dỗ và nháy mắt cho mẹ ra ngoài thì
con mới chịu nín.( cô hay quá, chưa đầy năm phút mà đã dỗ được con
). Mẹ lén nhìn vào, và yên tâm đi về.Lòng dặn lòng là chiều sẽ đón con sớm!
Học ngoan con nhé
Chiều mẹ sớm đón về!