Thứ Sáu, 25 tháng 2, 2011

Giúp tớ với


Cậu ơi kéo tớ lại nhé!
Khi tớ lại đi nhanh quá mà bỏ quên cảm giác của mình về chính mình ấy, khi một ai đó lại bước vào cuộc sống của tớ và muốn đảo lộn mọi thứ lên, thì cậu ơi, cậu sẽ kéo tớ lại nhé. Cậu sẽ phải nhắc nhở tớ nhớ cú ngã của vội vàng đau ra sao. Hãy nhắc cho tớ hiểu mọi thứ đến nhanh thì cũng sẽ vội vã ra đi. Hãy nhắc tớ nhìn thật kĩ, ngắm thật lâu và lắng nghe trái tim mình, rằng tớ thực rung rinh hay chỉ tại tớ quá cô đơn thôi.
Những lúc tớ khóc vì lại thấy xót xa một kỉ niệm đã qua, cậu ơi hãy kéo tớ lại nhé. Hãy kể với tớ về phút giây hạnh phúc mà tớ đã có, để tớ không biết căm ghét hay oán hận người tớ đã từng yêu. Hãy nhắc tớ đừng nhen nhóm hờn ghen thành một cái gai độc địa, cái gai ấy sẽ đâm sâu vào con người tớ chứ không phải họ đâu.
Và kể cả những khi tớ quá phấn khích về chính mình. Cậu ơi hãy kéo tớ lại nhé! Cậu đừng để tớ ngủ quên trên sự tự phụ mà quên đi những trải nghiệm mới là đáng quý. Hãy nghiêm khắc bắt tớ tiếp tục nếm trải quá trình hình thành trên chặng đường tiếp theo để tớ không dừng lại tại một thời điểm. Vì đó sẽ chỉ là điểm chết cho linh hồn của tớ mà thôi.
Quan trọng nữa cậu ạ, khi tớ thất vọng về chính mình, cậu hãy kéo tớ lại nhé. Cậu hãy chỉ cho tớ thấy rằng tớ chẳng bằng ai nhưng đích thực rằng tớ là duy nhất. Trên đời có đầy người tài giỏi những sẽ chẳng ai thay thế tớ là con của bố mẹ tớ, là chị của em tớ, là bạn của bạn bè tớ, và là chính tớ của tớ. Rằng nếu lỡ tớ để bóng đêm che kín mình thì người đó làm thế nào tìm thấy tớ được? Chẳng phải như thế thì sẽ rất nguy hiểm sao? Quy luật của tạo hóa sẽ mất cân bằng nếu một nửa của tớ không tìm thấy tớ. Và điều gì sẽ xảy ra nếu quy luật của tạo hóa bị thay đổi?
Cậu nhé, cậu hãy kéo tớ lại khi tớ không cân bằng được cuộc sống của chính mình, để lỡ có ghen hờn, có đố kị, có buồn đau, có tức giận….trong trái tim tớ. Đừng để màu đỏ của trái tim, màu trong sáng của linh hồn thay đổi theo cán cân cuộc đời nghiêng về một phía cho dù là phía nào đi chăng nữa. Tớ tin cậu sẽ làm tốt. Vì cậu là tớ. Và tớ là cậu.

Thứ Hai, 21 tháng 2, 2011

Miên man


Muộn, chẳng ngủ được. Nó lại ngồi bên máy tính. Chả biết gõ gì bởi lòng thấy buồn lạ. Chiều nay nói chuyện với Người xong nó cứ miên man suốt...

Cũng lâu lắm rồi Nó không có thời gian để trải lòng. Nhiều khi tự đổ lỗi cho công việc bận rộn, cho sự lười biếng của bản thân nhưng đúng là những lúc ấy cảm xúc nó không có nhiều để viết. 

Hôm nay, chẳng hiểu sao thấy lòng buồn quá! Tự dưng có cái cảm giác hụt hẫng, vô hướng như thời gian trước đây. Nước mắt cứ trào ra, cũng chả hiểu vì sao nữa ( nó mít ướt quá nhỉ)

Tự dưng thèm quá vòng tay của ai ngày nào ôm Nó trong lòng ấm áp...
...

Thèm quá ánh nhìn của ai trìu mến, thiết tha như tiếp thêm bao nghị lực khi Nó phiền lòng.


Thèm cái cảm giác trải lòng hết thảy với bạn bè của Nó  mà chả cần suy nghĩ chi hết.

Bỗng dưng thèm cái cảm giác tự do ngày nào muốn làm gì thì làm, nghĩ gì thì nghĩ, phá bĩnh gì cũng được ( ước mơ cũng chỉ là mơ ước ...híc...)

Thèm được sống vô trách nhiệm chả cần biết đến ai, chả cần quan tâm đến ai... ( cái này khó làm quá , vì Nó không phải người vô tâm )

Thèm được bỏ đi một nơi nào đó thật xa, thật xa chả ai biết Nó là ai...( khi đó ra sao nhỉ)...

Thèm biết bao cảm xúc... ( quá tham lam luôn )


Bởi tự dưng Nó thấy cuộc sống tẻ nhạt, nhàm chán...( Viết xong phải làm một lon thui..hihi..)

Liệu Nó có đủ nghị lực để bước qua tất cả không? Có thể bình thản không khi mọi thứ đang bộn bề xung quanh...

Không làm thôi, chứ đã quyết làm thì việc gì chả làm được, xưa nay Nó có chịu khuất phục trước bất cứ việc gì đâu nhỉ?

Cuộc sống mà, áp lực là  điều bình thường...

Mọi sự ngổn ngang cũng chả có gì là vô lý...

Thôi thì cứ sống, cứ làm theo những gì Nó cho là đúng vì  con đường phía trước vẫn còn dài...

Chủ Nhật, 20 tháng 2, 2011

CHÊNH VÊNH


Tim tôi chênh vênh khi đêm lại về, khi những ngày cũ vô tình chạy qua kí ức tôi, tôi chênh vênh khi biết cậu vẫn nhói đau và không thể đi qua kí ức ấy một cách nhẹ nhàng. Tôi chênh vênh khi biết Cậu vẫn đi lại những con đường cũ để tìm lại ký ức ngày đã qua. Cậu ah! Bước qua đi, nhẹ bước chân cho lòng tôi cũng nhẹ.
Lòng chênh vênh, tim muốn trở về ngày cũ nhưng tại sao vẫn cứ mãi bước đi trên 2 con đg xa lạ, 16 năm, khoảng thời gian không dài nhưng cũng không phải ngắn, cũng đủ để biết được liệu đó có phải yêu thương thực sự. Thế nhưng tại sao tôi và cậu vẫn đi trên 2 con đường xa lạ rồi lại vẫn mãi chênh vênh, rồi vẫn mãi nhói đau! Cái ranh giới giữa yêu thương và xa lạ nó lại khó bước qua đến vậy sao?  Cậu ah! Bình yên nhé cho lòng tôi thanh thản, cho tôi nhẹ bước trên con đường tôi đi!

Thứ Tư, 16 tháng 2, 2011

CỐ LÊN MÀY NHÉ


Mấy hôm rồi tao không nghe tin mày. Sáng nay online gặp mày. Nghe tin mày tao thấy buồn quá. Buổi chiều nay đầu óc tao thật mông lung, tao không làm gì được cả. Tao nghĩ nhiều tới mày và nghĩ tới chuyện của tao. Tao đã hy vọng may mắn và hạnh phúc đến với mày.Nhưng... Tao biết giờ mày buồn và tuyệt vọng nhiều lắm. Tao không biết phải nói gì. Tao không thể nói mày đừng buồn vì đó là điều không thể. Tao không thể nói mày đừng khóc vì tao biết dù có nói gì mày vẫn khóc. Nhỏ ơi, giờ nếu có thể ở cạnh mày tao sẽ khóc cùng mày, sẽ nắm lấy tay mày và cho mày mượn bờ vai tao.
 
Bạn của tao, giờ điều tao mong muốn đó là mày hãy vững tin. Con người ta không thể sống theo ý mình được mày ah. Mày hãy gắng lên nhé. Giông tố rồi sẽ qua, bầu trời sẽ lại hiền hòa. Ông trời sẽ không bao giờ tạo cho con người những thử thách mà họ không chịu đựng được đâu. Vì thế hãy can đảm lên nhé. Tao biết chặng đường tới với mày sẽ toàn nỗi buồn nhưng hãy cố vượt qua nhé. Đừng tự trách mình, mày không có lỗi mà đó là duyên phận. Tao đã từng nói với mày: Cái gì là của mình thì mãi mãi vẫn là của mình, cái gì không phải của mình thì dù có giữ thật chắc nhưng rồi nó sẽ tuột mất. Hãy để cho nó bình yên ra đi mày nhé. Hy vọng nếu có kiếp sau, mọi thứ sẽ thay đổi.
 
Tao buồn lắm, không phải buồn thay cho mày mà buồn vì những gì mày đang trải qua, buồn vì nỗi đau mà mày đang phải chịu đựng. Nó thật sự không dễ để vượt qua. Tao biết nó đã để lại trong mày một vết thương mà không bao giờ liền sẹo. Mỗi khi trở trời vết thương ấy lại nhức nhối. Hãy khóc đi nếu mày muốn. Khóc rồi biết đâu mày sẽ thấy nhẹ lòng hơn một chút.
Gắng lên nhé . Tao sẽ luôn ở đây luôn bên mày.

Chủ Nhật, 13 tháng 2, 2011

Nhớ

Chiều nay lại có dịp la cà cùng đám bạn học cũ khi một cậu bạn thân trong nhóm trở về sau bao ngày học tập và làm việc trên đất khách.

Buổi gặp mặt tuy vui nhưng sao vẫn làm nó có chút suy nghĩ. Nhớ lại ngày tiễn cậu bạn ra sân bay, đôi mắt buồn buồn bạn nói: giờ chỉ mong nhanh đến ngày trở về.

Mail đầu tiên gửi về bạn viết: Tớ nhớ mọi người quá, thèm những món ăn Việt Nam kinh khủng.

Mail thứ hai bạn lại nói: Bên này lạnh kinh khủng, tớ thèm được cái nắng quê nhà.

Bốn năm sau bạn về nước, đẫy đà, trắng trẻo.

Lần đi chơi thứ nhất bạn hào hứng kể cho nó và mọi người nghe về cuộc sống nơi đất khách xa xôi.

Lần đi chơi thứ hai bạn than, ở bên này nóng nực và ô nhiễm quá. Ở bên kia...

Lần đi chơi thứ ba: Hải sản ở đây sao dở tệ, ở bên đó...

Lần đi chơi thứ tư: Người Việt Nam mình còn bảo thủ và nhà quê lắm, không như dân bên đó...Họ văn minh và lịch sự.

Lần đi chơi thứ năm này: quán cóc ở đây xoàn quá, không như bên đó...

Haizzzz....ngồi nhìn bạn, nghe bạn nói tự dưng nó lại thấy nhơ nhớ và tiêng tiếc cái hình ảnh hôm đưa bạn ra sân bay kinh khủng...

Thứ Năm, 10 tháng 2, 2011

SINH NHẬT DZUI DZẺ


Chúc Mừng Sinh Nhật Cậu!
Luôn vui vẻ , thành đạt và hạnh phúc trong tuổi mới cậu nhé!
Bài hát đầu tiên Tớ hát cho Cậu nghe trong năm nay sẽ là :
Happy Birthday to you
Happy Birhtday to you
Happy Birthday! Happy Birthday!
Happy Birthday to you !!!

Vậy là đến sinh nhật cậu rồi đấy. Cậu có vui, có háo hức, có mong đợi không? Giá như được trở về ngày xưa cậu nhỉ...cả nhóm tụi mình cùng tụ lại với nhau cùng chúc mừng sinh nhật từng thành viên trong nhóm...
Nhưng không sao cậu ạ...năm nay tớ sẽ tổ chức sinh nhật cậu như thế này nhé!
Cậu hãy nhận hoa này

Quà này


Bánh nà

Mỗi món quà, mỗi bông hoa là một lời chúc tốt đẹp nhất, nồng ấm nhất, ngọt ngào nhất mà tớ và các bạn gửi đến cậu.
Và bây giờ ta cùng nâng ly mừng tuổi mới cậu nhé!

                          
                     
                                                                                  

Bài đăng phổ biến